May24-w3

Các bài viết sưu tầm: May 17, 2024

Mike Pence is putting country over party

© David Moye

Nguồn: © Yahoo News (23/03/2024)

rvat-ad

GOP Voters against Trump. © rvat.org

Một nhóm bảo thủ phản đối nỗ lực trở lại Tòa Bạch Ốc năm 2024 của Donald Trump đã quyết định chế nhạo cựu tổng thống bằng một video ca ngợi phó tổng thống một thời của ông, Mike Pence.

Đoạn video về cuộc phỏng vấn gần đây của Pence trên Fox News, nơi ông từ chối ủng hộ Trump lần này. Quảng cáo kết thúc với khẩu hiệu “Mike Pence đang đặt đất nước lên trên đảng phái, và chúng tôi cũng vậy…”

(*) Video ‘I won’t be endored Trump,’ Mike Pence. (NnQ sưu tầm).

May24-5

Phò mã Jared Kushner

Nguồn: NY Time (9/4/24)

© Nguyễn Bình Phương

Nguồn: © Diễn Đàn Thế Kỷ. (Viewed 30/04/2024)

illustration-img

Ảnh minh họa. © The Conversation

Giống như Trump, tổng thống ăn lương chỉ một Mỹ kim, anh phò mã Jared Kushner, không hề có một chút kinh nghiệm trong ngành hành pháp, vào nhận chức Cố vấn Cao cấp không lương từ những ngày đầu Trump bước vào Nhà Trắng.

Sáu tháng sau khi Trump rời chức vụ, Jared lập quỹ đầu tư Affinity Partners huy động vốn.

Gia đình Kushner từng lao vào kinh doanh địa ốc từ đời ông nội và đã xây dựng một đế chế địa ốc không thua kém gì Trump; và họ cũng tai tiếng không thua kém gì Trump. Cha của Jared là Charles Kushner từng bị 14 tháng tù vào 2005 vì tội trốn thuế, góp quỹ tranh cử phi pháp, cản trở công lý và mua chuộc nhân chứng… Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

May24.6

1968 là một bước ngoặt đối với Hoa Kỳ

1968 was an inflection point for the US. Is another one coming in 2024?

© Liam Byrne. (Melbourne University)
© Emma Shortis. (RMIT University)

Nguồn: © The Conversation (14/05/2024)

phap-985-1947

Cảnh sát ngăn chặn cuộc tuần hành ủng hộ người Palestine do sinh viên và các nhà hoạt động của Đại học bang Georgia tổ chức tiến vào một tòa nhà ở trung tâm thành phố Atlanta vào tháng 5. © Erik S. Lesser/EPA.

Vì nhiều lý do, cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 2024 sẽ không giống những cuộc bầu cử khác. Chiến dịch tranh cử của ứng cử viên đảng Cộng hòa Donald Trump là chưa từng có (unprecedented). Chưa bao giờ có một cựu tổng thống công khai đe dọa sự tồn tại của nền dân chủ ở Hoa Kỳ lại gần cho kỳ tuyên thệ nhậm chức lần thứ 2 đến như vậy (been this close to retaking the oath of office).

Đồng thời, các cuộc biểu tình trong khuôn viên trường đại học về cuộc chiến ở Gaza đang ngày càng gia tăng. Sự leo thang trong các cuộc biểu tình này và phản ứng từ giới chức thẩm quyền các trường đại học (university administrations) đã dẫn đến cảnh cảnh sát bắt giữ những người biểu tình…

Đọc tiếp…

Hầu như trên toàn thế giới, các nhà bình luận đều đang hướng tới cùng một tiêu chuẩn (same touchstone) khi họ tìm cách hiểu những gì đang xảy ra ở Mỹ ngày nay: các cuộc biểu tình và bất hòa dân sự đã tạo nên cuộc bầu cử năm 1968.

Nhưng những so sánh này thích hợp đến mức nào và chúng có giúp chúng ta hiểu được điều gì đang bị đe dọa trong cuộc bầu cử năm 2024 không?

Năm 1968 là một năm có nhiều biến động và có tính quyết định trong lịch sử Hoa Kỳ. Những sự kiện năm đó đã bộc lộ những mâu thuẫn sâu sắc trong lòng xã hội Mỹ – và nó vẫn chưa được giải quyết cho đến ngày nay.

Khi một năm đang diễn ra, Hoa Kỳ đã tuyên bố vai trò lãnh đạo đạo đức của mình đối với thế giới tự do, đồng thời leo thang một cách khốc liệt cuộc chiến ở Việt Nam. Tổng thống đảng Dân chủ Lyndon Johnson đã đảm bảo với công chúng Mỹ rằng nước Mỹ đang ở thế mạnh – một tuyên bố đã nhanh chóng bị hủy hoại bởi cuộc tấn công Tết Mậu Thân vào tháng Giêng.

Tính hợp pháp của Johnson bị ảnh hưởng do sự bất mãn ở cả cánh tả và cánh hữu, kết hợp với các mục tiêu chiến tranh không mạch lạc và chiến lược kém hiệu quả của chính quyền ông. Bị thách thức bởi một số ứng cử viên trong chính đảng của mình trong cuộc bầu cử sơ bộ, Johnson tuyên bố vào cuối tháng 3 rằng ông sẽ không tái tranh cử.

Khoảng cách giữa những lời hứa về công bằng chủng tộc và thực tế của nạn phân biệt chủng tộc đang diễn ra cũng rất rõ ràng. Mặc dù Đạo luật Dân quyền năm 1964 và Đạo luật Quyền bầu cử năm 1965 có ý nghĩa quan trọng trong việc chấm dứt sự phân biệt pháp lý ở miền Nam, các nhà hoạt động dân quyền cho rằng sự bất bình đẳng chủng tộc về kinh tế và xã hội dai dẳng (bao gồm cả ở miền Bắc) có nghĩa là sự phân biệt vẫn là hiện thực đối với hầu hết người Mỹ da đen.

Người ủng hộ nổi bật nhất cho quan điểm này, Martin Luther King , đã bị bắn chết vào ngày 4 tháng 4 tại khách sạn Lorraine ở Tennessee. Hành động căm thù phân biệt chủng tộc này đã gây ra làn sóng chấn động khắp nước Mỹ. Các cuộc biểu tình nổ ra khiến hơn 40 người thiệt mạng.

Một Đạo luật Dân quyền khác đã được thông qua , nhưng đối với nhiều người – đặc biệt là tầng lớp dân da đen ngày càng gia tăng – vụ ám sát Martin Luther King thể hiện bạo lực cố hữu của một nhà nước được xây dựng trên quyền lực tối cao của người da trắng.

Sau vụ nổ súng, cựu tổng trưởng Tư pháp và ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ Robert F. Kennedy đã nổi tiếng khi kêu gọi bình tĩnh. Việc tranh cử tổng thống của ông đã truyền cảm hứng cho nhiều nhà hoạt động nhiệt huyết lao vào vận động tranh cử. Kennedy có khả năng độc đáo trong việc xây dựng một liên minh bao gồm các nhà hoạt động sinh viên, người da trắng ở ngoại ô, cộng đồng người da đen, những người chia sẻ di cư và các bộ phận lao động có tổ chức.

Vào ngày 5 tháng 6, Kennedy đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Dân chủ ở California. Ngay sau bài phát biểu chiến thắng, Kennedy bị bắn và được đưa đến bệnh viện. Ông qua đời vào ngày hôm sau.

Hai tháng sau, Đảng Dân chủ tổ chức đại hội toàn quốc ở Chicago, một thành phố được kiểm soát chặt chẽ bởi thị trưởng đảng Dân chủ bảo thủ kiểu cũ, Richard J. Daley. Daley cố gắng trấn áp mọi bất đồng quan điểm. Những người biểu tình đủ mọi tầng lớp tập hợp lại để thách thức.

Bên trong trung tâm hội nghị, diễn biến ngang ngược đã bộc lộ sự chia rẽ sâu sắc trong Đảng Dân chủ về Chiến tranh Việt Nam. Bên ngoài, tầm nhìn của người biểu tình về nền dân chủ trực tiếp có sự tham gia đã xung đột dữ dội với lực lượng cảnh sát thành phố, một biểu tượng của quản trị thể chế.

Sự đề cử của Đảng Dân chủ đã thuộc về Hubert Humphrey, phó tổng thống của Johnson. Mặc dù từng được ca ngợi vì chủ nghĩa tự do của mình, Humphrey lại gắn bó chặt chẽ với chính sách chiến tranh của Johnson . Sau vụ ám sát Kennedy, thách thức nghiêm trọng nhất của Humphrey đến từ việc ứng cử viên phản chiến của Eugene McCarthy. Nhưng với sự ủng hộ mạnh mẽ từ bên trong cơ sở Đảng Dân chủ, Humphrey đã chiếm ưu thế trước sự khinh thường của nhiều nhà hoạt động đảng phản chiến.

Di sản năm 1968 (The legacies of 1968)

Đối với Nixon, ứng cử viên của Đảng Cộng hòa, những cảnh tượng trong đại hội Đảng Dân chủ được chiếu trên bản tin hàng đêm là một sự thúc đẩy. Một đảng không tự cai trị được thì làm sao cai trị được đất nước?

Nixon đã phát động một chiến dịch hoài nghi nhằm phân biệt chủng tộc một cách kín đáo, tự coi mình là ứng cử viên cho các quyền cũng như “luật pháp và trật tự” của các bang.

Một năm trôi qua, ứng cử viên bên thứ ba của người theo chủ nghĩa phân biệt chủng tộc cuồng nhiệt và cựu đảng viên Đảng Dân chủ George Wallace cũng đã thu hút được sự ủng hộ đáng kể từ các cử tri da trắng ở miền Nam sâu thẳm như một phần của phản ứng dữ dội về phân biệt chủng tộc chống lại quyền công dân. Tương tự, Nixon cũng kêu gọi những cử tri này như một phần trong “chiến lược miền Nam” mới nổi của Đảng Cộng hòa nhằm thu phục các cử tri da trắng ở miền Nam, những người trước đây từng ủng hộ Đảng Dân chủ.

Cuộc bầu cử năm 1968 đã đến gần hơn nhiều người mong đợi, nhưng sự kết hợp giữa sự bất mãn với Đảng Dân chủ, việc ứng cử viên bên thứ ba của Wallace và cảm giác bất ổn chung đã dẫn đến chiến thắng sít sao của Nixon.

Sau đó là các chiến dịch ném bom của Mỹ vào Việt Nam, Campuchia và Lào. Và vào năm 1972, Watergate.

Biến động năm 1968 và những năm sau đó đã bộc lộ những rạn nứt trong xã hội Mỹ và đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về việc đất nước thực sự thống nhất đến mức nào. Nó cho thấy rõ rằng có những châu Mỹ khác nhau – và những phiên bản này của đất nước này không thể dung hòa được với nhau. Ngôi nhà bị chia cắt. Những khác biệt này vẫn còn rõ ràng đến ngày nay.

Điều gì đang bị đe dọa vào năm 2024?

Năm 1968 tiếp tục có sức mạnh biểu tượng như vậy vì nó đánh dấu sự chuyển đổi từ niềm hy vọng và chủ nghĩa lý tưởng của những năm 1960 sang thái độ hoài nghi và chán nản của những năm 1970.

Những mâu thuẫn của thời đại đó cũng không bao giờ được giải quyết. Năm 1968 là một năm cạnh tranh trong đó những tầm nhìn khác nhau về nước Mỹ là gì – và nước này có thể và nên như thế nào – xung đột gay gắt. Sự phân cực xã hội này được thể hiện thông qua bạo lực chính trị thường xuyên làm thay đổi căn bản đất nước.

Trump đã vạch trần những rạn nứt xã hội này trước tiên với tư cách là tổng thống và bây giờ (một lần nữa) với tư cách là người được đề cử. Nhưng năm 2024 không phải là sự lặp lại của năm 1968 – nó là sự tiếp nối của những vấn đề đã tồn tại trong cơ cấu đất nước trong nhiều thập kỷ.

Việc tranh cử tổng thống của Trump đã bộc lộ tình trạng chia rẽ sâu sắc vẫn tồn tại ở Mỹ. Sự ủng hộ của ông được duy trì bởi chủ nghĩa phục thù chính trị của những người tích cực tìm cách duy trì những bất công lịch sử của nước Mỹ và đã vận động đằng sau ngọn cờ của ông để duy trì quyền lực xã hội của họ.

Sự ủng hộ kiên định của họ dành cho Trump và sẵn sàng tiếp tục vận động bất kể kết quả bầu cử thế nào, có nghĩa là dù kết quả cuộc thăm dò vào tháng 11 ra sao, mối đe dọa đối với nền dân chủ Mỹ mà chủ nghĩa Trump đặt ra sẽ vẫn tồn tại.

Cho đến khi thực tế cơ bản này được đối mặt và vượt qua, đất nước sẽ tiếp tục sống trong bóng tối của năm 1968.

© Liam Byrne & Emma Shortis (Melbourne Uni & RMIT Uni)

Thân mời đọc thêm @ The Conversation

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

Chút suy ngẫm về sự tự tin từng có trong xã hội Mỹ.

Di sản Kissinger

Dân Chủ và Chủ Dân

Đồng chí Xuyên Kiến Quốc!

May24-w2

Các bài viết sưu tầm: May 10, 2024

May24

AstraZeneca thu hồi vaccine Covid-19 toàn thế giới!

cho đến cuối cùng nó là nạn nhân của thông tin sai lệch

© Michael Head (Senior Research Fellow in Global Health, University of Southampton)

satraZeneca

© Ảnh vneconomy.

Vắc xin Oxford-AstraZeneca là một phần quan trọng trong ứng phó với đại dịch COVID-19. Tuy nhiên, vào ngày 7/5/2024, Ủy ban châu Âu thông báo vắc xin không còn được phép sử dụng.

Liều vắc xin AstraZeneca đầu tiên, ngoài các thử nghiệm lâm sàng, được tiêm vào ngày 4 tháng 1 năm 2021. Trong năm đó, khoảng 2,5 tỷ liều đã được sử dụng và ước tính đã cứu sống khoảng 6,3 triệu người!

Đó là một sản phẩm chủ lực ở đỉnh điểm của đại dịch. Điều này bao gồm trong sự xuất hiện của biến thể delta ở Ấn Độ, trong nửa đầu năm 2021, trong bối cảnh các vấn đề nguồn cung toàn cầu quan trọng, vắc xin AstraZeneca là một trong số ít các công cụ có sẵn trong cuộc khủng hoảng nhân đạo đó.

Nguồn: © The Conversation (9/5/24)

May24-3

Cheap drones are changing war.

Máy bay không người lái giá rẻ đang thay đổi chiến tranh (Cheap drones are changing war. This is how they went from a weekend hobby to a weapon)

© James Purtill (ABC Science Reporter)

Nguồn: © ABC (05/04/2024)

illustration img

Ryan Gury đang chế tạo máy bay không người lái đua nhanh nhất thế giới. (© Cung cấp: PDW).

Phát biểu từ nhà của mình ở Alabama, “da Vinci của máy bay không người lái” phản ánh về cách ông đã vô tình giúp chế tạo một loại vũ khí “mạnh mẽ khủng khiếp” trong suốt một thập kỷ tham gia đua xe.

“Đua máy bay không người lái luôn là điều thuần khiết, phải không?” Ryan Gury nói.

“Nhưng trong thâm tâm, tôi nghĩ chúng tôi luôn biết rằng nó cực kỳ mạnh mẽ và nguy hiểm.”

Đọc tiếp…

Rất lâu trước khi người Ukraine và Nga gắn lựu đạn vào máy bay không người lái giá rẻ và phóng đi nổ lực phá hủy xe tăng lẩn nhau, Gury và những người có sở thích khác là thành viên của một cộng đồng nhỏ đã phát minh và tinh chỉnh thiết kế cho những phương tiện bay điều khiển bằng sóng vô tuyến này. Câu chuyện đằng sau việc tạo ra chiếc máy bay không người lái giá rẻ phổ biến hiện nay là một trong những thử nghiệm vô tội và những hậu quả không lường trước được. Một cái gì đó được xây dựng để gây cảm giác mạnh hiện đang viết lại học thuyết quân sự.

illustration img2

Ukraine đã sử dụng máy bay không người lái thương mại giá rẻ để chống lại xe tăng Nga. (Getty: Alexey Furman).

Đó cũng là câu chuyện về một công nghệ dân sự được quân đội hợp tác, do đó, ranh giới giữa loại máy bay không người lái được sử dụng để chiến đấu và loại được sử dụng để quay phim đám cưới, bị xóa nhòa một cách vô vọng.

Các phi công lái máy bay không người lái thương mại, những người có thể thu hình các đám cưới đã đến làm việc cho các nhà thầu quân sự ở Trung Đông. Các nhà bán lẻ máy bay không người lái ở ngoại ô đã trở thành nhà xuất khẩu vũ khí. Và một số nhà sản xuất máy bay không người lái, bao gồm cả ông Gury, đã chuyển sang chế tạo vũ khí.

‘Một thế giới phổ biến máy bay không người lái không kiểm soát’

Vào tháng 10 năm 2001, một máy bay không người lái Predator đã phóng tên lửa Hellfire vào thủ lĩnh Taliban Mullah Omar ở Afghanistan. Máy bay không người lái Predator và Reaper đã tuần tra trên không phận phần lớn không có tranh chấp ở Afghanistan, Pakistan, Yemen và các nơi khác. Về cơ bản, đây là những chiếc máy bay được điều khiển bằng sóng vô tuyến, nặng vài tấn và trị giá 100 triệu USD mỗi chiếc, sử dụng các bộ phận phi thương mại.

Cho đến những năm 2010, Mỹ và các đồng minh phương Tây giữ độc quyền về công nghệ máy bay không người lái quân sự. Sau đó, có hai điều đã xảy ra. Đầu tiên, các quốc gia khác đã phát triển hệ thống máy bay không người lái cạnh tranh của riêng họ, phá vỡ sự thống trị về công nghệ của Mỹ.

Thứ hai, một cộng đồng nhỏ gồm những người có sở thích đã phát minh và tinh chỉnh thứ trở thành máy bay không người lái giá rẻ dành cho người tiêu dùng. Những máy bay không người lái này, cùng với các máy bay quân sự, đang được triển khai với số lượng hàng nghìn chiếc trên chiến trường Ukraine và các nơi khác.

illustration img3

Máy bay không người lái tiêu dùng hạng nhẹ rẻ hơn nhiều so với các máy bay không người lái quân sự. (© Getty: Stanislav Ivanov/Hình ảnh toàn cầu).

James Patton Rogers, chuyên gia về máy bay không người lái và nhà sử học chiến tranh của Đại học Cornell, cho biết thế giới đã bước vào “thời đại máy bay không người lái thứ hai” được xác định bởi sự phổ biến của máy bay không người lái thương mại được trang bị vũ khí.

Ông nói, “Chúng ta hiện đang ở trong một thế giới phổ biến máy bay không người lái không kiểm soát được. “Tôi lo ngại rằng hành vi tàn bạo của máy bay không người lái sẽ phổ biến trên khắp thế giới trong thập kỷ tới.”

‘Đó là phương tiện nhanh nhất hiện có’

Ryan Gury là một phần của quá trình lặp đi lặp lại tập thể này đã cho ra đời máy bay không người lái tiêu dùng hiện đại. Làm việc trong lĩnh vực phát triển phần mềm và phần cứng ở New York, anh tình cờ khám phá được thế giới ngầm của việc chế tạo máy bay không người lái tự chế và đua máy bay không người lái.

Anh ấy rất ngạc nhiên trước độ chính xác và tốc độ của những phương tiện bay điều khiển bằng sóng vô tuyến tự chế tạo, có thể lướt qua không trung nhanh như những chiếc xe đua. “Tôi chưa bao giờ thấy bất cứ điều gì thay đổi hướng nhanh như vậy.”

Và có một sự đổi mới khác. Mỗi máy bay không người lái truyền hình ảnh từ camera hướng về phía trước tới phi công, người đeo màn hình bao quanh như kính bảo hộ ôm mặt. Được gọi là “góc nhìn thứ nhất” (FPV), điều này mang lại cho phi công trải nghiệm ngồi trong buồng lái của máy bay không người lái.

illustration img4

Một người lính Ukraina thuộc Lữ đoàn xung kích số 92 đang lái máy bay không người lái trong khi đeo tai nghe FPV. (© Getty: Denys Klymenko/Gwara Media/Global Images Ukraine).

FPV (FPV Drones) đã tạo ra những chiếc máy bay không người lái mới cực kỳ nhanh nhẹn và năng động. “Đó là phương tiện nhanh nhất hiện có. Bạn có thể đến bất cứ đâu và làm mọi việc nhanh hơn bất kỳ ai khác.” Tốc độ và sự nhanh nhẹn đã mang lại cho máy bay không người lái FPV cái mà ông Gury gọi là “quyền sở hữu không gian 3D“.

Ông Gury và những người khác không hề biết rằng trong vòng chưa đầy một thập kỷ, đồ chơi đua xe của họ sẽ thay đổi cách diễn ra các cuộc chiến tranh. “Và đó là những gì chúng ta đang thấy trên chiến trường,” ông nói. “Mọi người đang sử dụng máy bay không người lái để đặt [chất nổ] xuống nắp xe tăng.”

Máy bay không người lái giá rẻ được phát minh như thế nào

Mặc dù hiện nay đã trở nên phổ biến nhưng máy bay không người lái tiêu dùng là một tuyệt tác về kỹ thuật và tái sử dụng. Nhiều thành phần của nó ban đầu có nguồn gốc từ các thiết bị điện tử tiêu dùng khác.

Vào thời điểm Hoa Kỳ bảo vệ chặt chẽ công nghệ máy bay không người lái quân sự của mình, một cộng đồng nguồn mở toàn cầu (tức là họ đã công khai nghiên cứu của mình) đã thử nghiệm các thiết kế và vật liệu khác nhau và chia sẻ kết quả của họ trực tuyến.

Ông Gury nói, “Cộng đồng nguồn mở đã cung cấp cho chúng tôi một loại vũ khí robot nhỏ rất cơ bản.”

Lấy ví dụ, một thiết kế máy bay bốn cánh. Nó không có cánh nên phải dựa vào lực đẩy từ bốn cánh quạt phối hợp với nhau để giữ thăng bằng.

Điện thoại thông minh được tháo rời để lấy gia tốc kế và con quay hồi chuyển – những thành phần cho biết hướng nào sẽ định hướng cho màn hình điện thoại. Trong máy bay trực thăng, điều này được sử dụng để giữ cho nó cân bằng. Máy quay video GoPro vừa có mặt trên thị trường đã bị hack để cung cấp tính năng phát trực tiếp FPV cho phi công. Phần mềm điều khiển chuyến bay nguồn mở đã được đăng lên web, được tải xuống, chỉnh sửa và chia sẻ lại trong một quá trình thử nghiệm và cải tiến liên tục.

Thời gian trôi qua, sở thích chế tạo máy bay không người lái và đua máy bay không người lái trở nên phổ biến. Timothy Crofts, một tay đua máy bay không người lái kỳ cựu ở Canberra, nhớ lại sự phấn khích khi mỗi khám phá công nghệ mới được “xếp chồng lên nhau” để làm cho máy bay không người lái trở nên tốt hơn.

Các nhóm đua máy bay không người lái nghiệp dư gặp nhau tại các nhà kho bỏ hoang và công viên hẻo lánh. “Chúng tôi sẽ tạo ra những cảnh rượt đuổi giống như trong Star Wars,” anh nói.

Vào năm 2015, ông Gury và những người bạn đua máy bay không người lái của mình đã thành lập một liên đoàn đua xe và đi khắp thế giới tổ chức các sự kiện trong đó các phi công hướng dẫn máy bay không người lái chạy vòng quanh với tốc độ 130 km/h.

Sau đó, vào khoảng năm 2018, Bộ Quốc phòng Mỹ đã gọi điện.

‘Chúng tôi đang làm khiên cho Captain America’ Quân đội Hoa Kỳ muốn biết làm thế nào ông Gury và những người khác chế tạo máy bay không người lái FPV cực nhanh có thể hoạt động ở các thành phố đông đúc mà không bị rơi khỏi bầu trời do mất tín hiệu vô tuyến.

Ồ, và nó cũng muốn binh lính của mình học cách lái chúng (Nga bắt kịp cuộc chiến máy bay không người lái).

Chẳng bao lâu sau, ông Gury và các đồng nghiệp của ông đã điều hành các lớp học thí điểm cho Lực lượng Tác chiến Đặc biệt của Hoa Kỳ.

“Và đó là lúc chúng tôi nhận ra rằng không có công cụ nào được chế tạo cho Phòng thủ,” ông nói.

“Đã có những chiếc máy bay không người lái cỡ lớn này được chế tạo cho các hoạt động ở Trung Đông, nhưng nghệ thuật chế tạo những chiếc máy bay không người lái nhỏ này… chưa bao giờ thực sự được áp dụng vào Bộ Quốc phòng.” Con đường sự nghiệp của ông Gury tiêu biểu cho sự chuyển đổi rộng rãi hơn trong toàn ngành từ sở thích tự làm sang phát triển vũ khí do quân đội tài trợ.

Năm 2020, anh đồng sáng lập công ty máy bay không người lái quân sự Performance Drone Works. Hai năm sau, Nga xâm chiếm Ukraine. Các video hàng ngày được đăng trực tuyến cho thấy máy bay không người lái FPV có sẵn được sử dụng để chỉ đạo pháo binh và thả chất nổ hoặc làm tên lửa dẫn đường chính xác rẻ tiền.

illustration img6

PDW đã phát triển một loại máy bay không người lái hạng nặng cho quân đội Hoa Kỳ có thể mang theo máy ảnh hoặc bom. (Cung cấp: PDW).

Tại Canberra, ông Crofts nhận ra những chiếc máy bay không người lái trong video là loại mà ông và những người khác đua nhau khi rảnh rỗi.

Ông nói: “Đó là cùng một công nghệ, nhưng có tải trọng rất khác.

Ông Gury cảm thấy vừa được minh oan vừa sợ hãi.

Ông nói: “Phải giải thích cho mọi người trong nhiều năm về lời hứa về điều này và sau đó đưa nó lên trang nhất của [báo] là một trải nghiệm đáng kinh ngạc và đáng sợ nhất”.

“Chúng tôi kiểu như, ôi trời, chúng tôi đúng.

“Mặt khác, ôi Chúa ơi, chúng ta đã đúng.”

‘Đây là cuộc chiến của máy bay không người lái’

Tiến sĩ Rogers cho biết, máy bay không người lái được trang bị vũ khí giá rẻ đã được triển khai trong các cuộc xung đột khác, nhưng Ukraine đang sử dụng chúng ở quy mô chưa từng có. “Đây là cuộc chiến đầu tiên mà máy bay không người lái FPV được sử dụng theo cách chủ yếu như vậy.”

“Bạn chắc chắn có thể lập luận rằng nó đã thay đổi vận mệnh của Ukraine.”

illustration img8

Một người lính Ukraine cầm một chiếc máy bay không người lái thương mại giá rẻ được trang bị đạn cối. (Cung cấp: Lữ đoàn phòng thủ lãnh thổ Dnipropetrovsk).

Anton Frolov người Ukraine, một nhà điều hành tour du lịch mạo hiểm, người biết cách lái máy bay không người lái FPV, đã tạm biệt gia đình để trở về Ukraine và thành lập học viện phi công máy bay không người lái.

Anh nói: “Tôi đã đưa ra quyết định khó khăn nhất trong đời mình là để lại gia đình mình ở biên giới.

“Các máy bay không người lái dân sự trước đây đã trở thành máy bay không người lái quân sự. Tất cả chúng đều phải làm được nhiều việc hơn những gì chúng đã làm trong thời dân sự.”

Người Ukraine lùng sục khắp thế giới để tìm nguồn cung cấp máy bay không người lái. Tại Townsville, Zakaria Martin-Taylor nhận thấy lượng truy cập Ukraina vào trang web cung cấp phụ tùng máy bay không người lái toàn cầu của anh, Rising Sun FPV, tăng lên.

Một cựu quân nhân của Quân đội Úc, ông Martin-Taylor đã nhận ra giá trị quân sự của máy bay không người lái FPV nhỏ và rẻ.

“Tôi thấy rằng theo đúng nghĩa đen, bạn có thể lấy dây cáp và gắn (lựu đạn) vào máy bay không người lái và bây giờ bạn có một loại đạn bay với độ chính xác tuyệt đối, với giá 700 USD.”

illustration img9

Zak Martin-Taylor thành lập câu lạc bộ Townsville FVPR (đua xe góc nhìn thứ nhất) vào năm 2017. (ABC North Queensland: Dwayne Wyles).

Ông đã gửi máy bay không người lái và cũng đưa ra lời khuyên cũng như kiến thức chuyên môn cho người Ukraine. “Chúng tôi đã gửi một máy bay không người lái, có kích thước 1 mét x 1 mét, để mang súng cối 82mm. Khi nó bay, nó phát ra âm thanh giống như một con pterodactyl (*) lai với máy bay chiến đấu TIE [Star Wars].”

Khi chiến tranh tiếp diễn, Ukraine ngày càng dựa vào máy bay không người lái để vượt qua lợi thế về quân số, pháo binh và đạn dược của Nga. Đầu năm nay, ước tính các công nhân ở Ukraine đã chế tạo khoảng 50.000 máy bay không người lái FPV mỗi tháng, làm việc tại nhà và được hướng dẫn bằng các hướng dẫn trực tuyến.

Tiến sĩ Rogers nói, “Họ có người chế tạo máy bay không người lái trong nhà, tiệm bánh và khắp nơi để sử dụng ở tiền tuyến và họ chỉ thu thập chúng từ bất cứ nơi nào có thể trên khắp thế giới.”

Hai năm sau cuộc xâm lược, học viện đào tạo phi công máy bay không người lái Kruk của ông Frolov tự hào có 3.500 sinh viên tốt nghiệp.

“Đây là cuộc chiến của máy bay không người lái,” ông nói.

Phi công lái máy bay không người lái Australia làm việc cho nhà thầu quân sự ở Jordan

Việc sử dụng máy bay không người lái FPV một cách sáng tạo của Ukraine đã thu hút được sự chú ý của các quốc gia khác, những quốc gia hiện đang nhanh chóng phát triển năng lực của chính mình.

Vào tháng 1 năm 2023, một nhà thầu quân sự đã liên hệ với các phi công máy bay không người lái thương mại của Úc, thông qua ông Martin-Taylor, để mời công việc giảng dạy ở Trung Đông. Chủ doanh nghiệp có trụ sở tại Townsville đã đăng thông báo này trong một cuộc trò chuyện nhóm gồm các phi công lái máy bay không người lái người Úc. Hai thành viên giơ tay. Chẳng bao lâu sau, họ đã đến Jordan.

illustration img10

Ukraine mất hàng chục nghìn máy bay không người lái, như chiếc này có gắn lựu đạn huấn luyện mỗi tháng. (Getty: Oleksii Samsonov/Hình ảnh toàn cầu).

“Chúng tôi ở đó để dạy mọi người cách chế tạo, bay và vận hành máy bay không người lái theo phong cách quân sự”, một trong những người đàn ông, một nhà quay phim máy bay không người lái có trụ sở tại Brisbane, nói với ABC.

“Máy bay không người lái FPV là một tên lửa dẫn đường tầm ngắn có giá sản xuất là 500 USD thay vì 30.000 USD.”

Hai người đàn ông mỗi người làm việc ở Jordan vài tháng trước khi trở về nhà.

Bước tiếp theo: máy bay không người lái sát thủ hoàn toàn tự động. Kể từ cuộc tấn công Predator đầu tiên cách đây hơn hai thập kỷ, công nghệ máy bay không người lái quân sự đã phát triển nhanh chóng. Hơn 130 quốc gia và ít nhất 65 “nhóm tác nhân phi quốc gia” hiện có quyền truy cập vào hệ thống máy bay không người lái quân sự.

Tiến sĩ Rogers cho biết, trong “thời đại máy bay không người lái thứ ba” sắp tới, công nghệ sẽ được cải tiến và phổ biến hơn nữa, do đó các nhóm khủng bố hoặc chiến binh sẽ sử dụng máy bay không người lái tự động gây sát thương để theo đuổi các mục tiêu chính trị của chúng.

Đã có những báo cáo chưa được xác nhận về việc Nga và Ukraine sử dụng máy bay không người lái tự động gây chết người, có thể xác định và tấn công mục tiêu mà không cần sự can thiệp của con người, sử dụng trí tuệ nhân tạo.

“Chúng ta có cần thay đổi cách suy nghĩ về luật chiến tranh không?” Tiến sĩ Rogers hỏi.

“Chúng ta có cần đưa ra các quy định mới trong thế giới tràn lan các hệ thống chính xác và máy bay không người lái này không? Tôi cho rằng điều đó chắc chắn đáng để suy nghĩ.”

Ở Alabama, ông Gury đang nghiên cứu máy bay không người lái có thể tự bay. Anh lo lắng về sức mạnh “khủng khiếp” của những loại vũ khí không người lái tương lai này, nhưng đã quá muộn để quay trở lại. Ông nói, cách phòng thủ tốt nhất là chế tạo những chiếc máy bay không người lái tốt hơn.

“Chúng tôi đang làm chiếc khiên của Captain America hoặc thứ gì đó ngô nghê tương tự.”

Nhưng giống như Tiến sĩ Rogers, ông biết rằng trong thế giới mới của máy bay không người lái tự động tiên tiến này, không ai được an toàn.

“Khi các VIP đang phát biểu, bạn có thể bảo vệ khỏi tay bắn tỉa.

“Nhưng không có biện pháp bảo vệ nào chống lại điều này.”

© James Purtill.

Thân mời đọc thêm @ ABC

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

(*) Pterodactylus antiquus Pterodactylus antiquus, thuật ngữ không chính thức để chỉ một phân nhóm bò sát bay (Pterosauria) được biết đến từ kỷ Jurassic through Late Cretaceous epochs (163,5 triệu đến 66 triệu năm trước).

May24-4

Tôi Đã Thấy.

© Bác sĩ Trần Văn Minh.

Nguồn: © NLSCT (Viewed 13/04/2024)

minh-hoa

Illustration img. ©NNHN

Người Mỹ có lối sống khác biệt với chúng ta. Tại “VA Health Care,” phần đông bệnh nhân đều lớn tuổi, đặc biệt là một số lớn vẫn sống một mình. Con cái họ lớn rồi, lập gia đình và đi ở phương xa cả. Thậm chí có những người chẳng biết bây giờ con họ ở đâu? Một số bệnh nhân “Cựu chiến binh – Veterans” còn trẻ thì khi được hỏi về cha mẹ của họ trong bệnh sử, họ trả lời:

– “I don’t know, they lived somewhere.”

Hay là:

– “For a long time, I did not have a chance to talk with them…”

Đọc tiếp…

Có lẽ câu hỏi “Ai sẽ là tôi?” không phải là một “vấn đề” đối với họ. Một số khác, họ vẫn sống một mình dù đã lớn tuổi. Bạn hữu và hàng xóm còn quan trọng với họ hơn cả gia đình, vì khi đau ốm và khổ nạn thì họ chỉ nhờ vào những người nầy.

Có lần, tôi hỏi một bệnh nhân:

– “Are you married?”

– “Yes!”

– “So! Where is your wife?”

– “Next door.”

– “What do you mean next door?”

– “Oh! She lived across the street. We say Hello to each other every morning.”

– “Why didn’t you lived together?”

– “Oh! By this way we did not engage into an argument every day – Quả thật ở xa thì mỏi chân; còn ở gần thì mỏi miệng!”)

Từ khi tôi làm việc tại VA, sự kiện này hình như gặp hàng ngày. Nhưng có một hoàn cảnh thật đặc biệt mà tôi xin phép ghi lại dưới đây.

(Đây là một câu chuyện có thật! Để kính trọng linh hồn người quá cố và giử sự an bình của họ bên kia thế giới, những nhân vật ở đây tạm gọi là ông “John Doe” và bà “Jane Doe.”)

Có một bệnh nhân, tạm gọi ông “John Doe.” Khi tôi biết ông thì ông đã trên 80. Ông là một bác sĩ quân đội đã trải qua nhiều cuộc chiến trên thế giới. Giờ thì đã hồi hưu. Trong thời gian phục vụ, ông quen với một nữ y tá quân nhân và kết hôn với bà (bà Jane Doe).

Vì cả hai đều là “Cựu quân nhân” nên tôi may mắn được trở thành người bác sỉ của gia đình họ. Khi tôi tiếp xúc với bà thì bà đã trên 70. Ông bị mắc một chứng ung thư phát triển chậm; còn bà thì vướng phải bệnh “lú lẩn” (“Alzheimer,”) đặc biệt là loại “lú lẩn” của bà chỉ ảnh hưởng trên trí nhớ chớ không trên sự nói năng. Bà cứ nói luôn miệng.

Bà đến với tôi trên xe lăn vì không còn đi đứng được. Ông phải đẩy xe lăn giúp bà đến khám bệnh. Mỗi lần gặp tôi là bà cứ nóí tía lia, đủ thứ dù đôi khi nó chỉ là những lời “vô nghĩa” (“Make no senses”). Tuy thế, ông vẫn kiên nhẫn điềm đạm trả lời từng câu hỏi của bà dù ông biết bà ấy có lẽ cũng chẳng hiểu và chẳng nhớ gì. Chẳng hạn như mẩu đối thoại sau:

– “Where do you bring me to, John?”
– “To see the doctor.”
– “Doctor who?”
– “Doctor Tran!”
– “Tran who?”
– “Doctor Tran is your doctor in VA. You will see him every time you come here.”
– “Here is where?”
– “Here is VA.”
– “VA what?”
– “VA is doctor office, The doctor will see you.”
– “Doctor who?”

Cứ như thế cuộc đối thoại tiếp tục không ngừng nghỉ; nhưng ông vẫn trả lời từng câu hỏi của bà. Ông vừa giải thích với vợ bằng những lời ngắn gọn vừa nói với tôi về tình trạng của bà. Vì cũng là một y sỉ nên ông đã nói lên được những điều mà tôi cần hỏi.

Bà thì ngồi liệt trên xe lăn; nhưng khi tôi khám bệnh thì không thấy có mùì hôi của nước tiểu và trên cơ thể thấy rất lành lặn, không có dấu vết lở của “bedsore.” Tôi kinh ngạc hỏi ông:

– “What Home Health Agency you are with?”
– “None!”
– “So! It’s you who takes care of everything?”
– “Yes.”

Tôi rất ngạc nhiên và thán phục vì một vị bác sĩ y khoa già nua, bệnh hoạn mà có thể săn sóc cho vợ minh kỹ đến như vậy.

Khi tôi hỏi về bệnh của ông thì ông buồn buồn trả lời về sự tiến triển của bệnh ông. Tôi thấy ông cứ nhìn bà vợ mà rưng rưng nước mắt. Là một bác sỉ, có lẻ ông cũng đã hiểu rõ về bệnh của mình, nhưng ông có vẻ buồn vì tình trạng của bà hơn là của ông.

Ông hỏi tôi:

– “Do you think that I will be strong enough to take care of her?”

Tôi trả lời:

– “Don’t be worry, John! If you need help, I will do the best in VA system to give you a hand. Your wife is always happy under your care and also happy in her own world. God will always look after the warm hearted man.”

Ông quay đầu nhìn sang bên để tránh giọt nước mắt sắp rơi. Nhưng không còn kịp. Nó đã rớt xuống trên tay người vợ.

Bà Jane đưa tay lên nhìn:

– “What’s that?”

– “Just water! Honey.”

– “What water? Where it comes from?”

– “I am sorry to wet your hand, honey. Let me clean it.”

Rồi ông vội rút chiếc khăn tay của mình lau khô nước mắt trên tay vợ rồi mới lau khô nước mắt của mình. Nếu tôi không là một nam nhân và cũng không là bác sỉ đang làm phận sự thì có lẽ tôi cũng phải xin lỗi đi ra ngoàì để tránh phải rơi nước mắt theo ông.

Ông cúi xuống để chân vợ lên hai cái “bàn đạp để chân” (“pedals”) của chiếc xe lăn và từ từ đẩy bà ra ngoài.

Tôi gọi ông:

– “John! You know! You create a beautiful picture that I have ever had in my life. If I have a camera, I will ask your permission to capture this moment; and I think, I will win a world contest.”

Ông nhìn lại tôi mỉm cười rồi từ tốn đẩy xe lăn ra khỏi phòng khám.

Nhìn hai mái đầu bạc song song đưa nhau ra khỏi phòng. Trong khoảnh khắc tôi phải ngừng làm việc, bấm vội vào cái “Camera” ở trong tim tôi để ghi lại hình ảnh đẹp này.

Sau vài lần khám bệnh, một hôm ông đến với tôi và chỉ đi có một mình. Quần áo xốc xếch và mình mẩy có mùi hôi. Có lẻ đã lâu ông không tắm giặt. Trông ông có vẻ đã sụt cân rất nhiều. Tóc đã thưa và bạc nhiều hơn.

Tôi nói:

– “John! Are you alone now?”

– “Yes!”

– “Where is your wife?”

– “She passed away!”

– “Oh! I am so sorry to hear that. I am sure that she is just changing the hand of care from you to God! And I am sure that she will feel no different!”

– “Thank you!”

– “John! I’m worrying about your condition. I need some lab work. When do you think that you can come fasting for a blood check?”

– “Whenever! I am free now. Tell you the truth, I don’t care now. She passed away; and I have nothing to care anymore.”

Ông bước ra khỏi phòng khám, vẫn chầm chậm, đầu bạc cúi xuống. Lại một lần nữa, thêm một hình ảnh rất đẹp đã được ghi vào ký ức tôi. Tôi tự hỏi:

“Giữa tình yêu, nhung nhớ của một cặp nhân tình trẻ phải xa nhau và hình ảnh của nước mắt kẻ bạc đầu! Không biết cái nào sẽ đẹp hơn?”

Vài tuần sau, tôi xem lại hồ sơ bệnh lý của ông để theo dõi kết quả thử nghiệm. Khi mở đến tên ông trên “computer” thì có một hàng chữ “warning”:

“Patient died on… Do you want to continue?”

Tôi tắt máy, ngồi yên trong giây lát. Trên không gian, tôi chợt thấy một đóa hoa hồng rất kỳ lạ, rất thơm tho, đang bay vút cao. Có lẽ, nó đang đi về hướng “An Bình Vĩnh Cữu,” không còn buồn phiền và sẽ được nằm gọn trong bàn tay của đấng thiêng liêng…

Đây là vài lời của một Y sĩ già… Xin ghi lại để tặng mọi người.

© Bác sĩ Trần Văn Minh.

Thân mời đọc thêm @ NLSCT

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

VA (VA Health Care | Veterans Affairs), bạn được bảo hiểm kiểm tra thường xuyên với nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc chính và các cuộc hẹn với bác sĩ chuyên khoa (như bác sĩ tim mạch, bác sĩ phụ khoa và nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe tâm thần). Bạn có thể tiếp cận các dịch vụ chăm sóc sức khỏe cho Cựu chiến binh như chăm sóc sức khỏe tại nhà và chăm sóc người cao tuổi (người cao tuổi), đồng thời bạn có thể nhận được thiết bị y tế, chân tay giả và đơn thuốc. Tìm hiểu cách đăng ký và quản lý các phúc lợi chăm sóc sức khoẻ mà bạn đã kiếm được.

Bộ Cựu chiến binh ( VA ) cung cấp cho các Cựu chiến binh đủ điều kiện các dịch vụ chăm sóc y tế toàn diện. Xác định khả năng hội đủ điều kiện của bạn để nhận được lợi ích này.

May24-w1

Các bài viết sưu tầm: May 03, 2024

Bầu cử Mỹ 2024

Tương lai của thế giới dân chủ trong tay cử tri Mỹ!

us-super-tuesday-voting

Ảnh minh họa. © SBS.

Ông Joe Biden đã ghi điểm với bài diễn văn quan trọng đầu tiên trong chiến dịch tranh cử, mặc dầu chỉ mới khởi đầu, nhất là hãy còn tám tháng nữa. Nhưng Joe Biden đã bất ngờ chứng tỏ ông là thành lũy của nền dân chủ Mỹ, trước thách thức trầm trọng nhất kể từ sau cuộc nội chiến (1861/1865), nếu không muốn nói là từ khi lập quốc năm 1776. Nước Mỹ luôn là nguồn cảm hứng cho những dân tộc bị đàn áp trên thế giới, mà cuộc chiến tranh Việt Nam chỉ làm “trầy xước” đôi chút. Trên quảng trường Thiên An Môn tháng 5/1989 hay ở Hồng Kông giữa những năm 2010, bức tượng Nữ thần Tự Do vẫn được người biểu tình tự hào giơ cao. Mỹ là niềm hy vọng, là hình mẫu cho tương lai…

Trong khi đảng Cộng hòa, dưới ảnh hưởng chủ trương MAGA (Make America Great Again), một phần nước Mỹ lại đi ngưỡng mộ các mô hình độc tài trên thế giới. Donald Trump không giấu diếm cảm tình với những nhân vật lãnh đạo bằng bàn tay sắt, từ Tập Cận Bình đến Kim Jong Un, Vladimir Putin!

Nguồn: © Thụy My @ RFI (12/03/24)

May24-1

Câu chuyện đêm Giao Thừa

Lấy ý từ truyện ngắn của Rev. Howard C. Schade…

© Nguyễn Đặng Bắc Ninh

Nguồn: © Cựu HS Tống Phước Hiệp Vĩnh Long. (07/02/2024)

illustration-img

Ảnh minh họa. © vietbao

Đã gần đến Tết. Trời vẫn rét căm căm nhưng có lẽ mùa đông năm nay Seattle không có tuyết. Nhiều năm giờ này băng giá đã phủ kín các cành cây khẳng khiu trụi lá. Toàn cảnh như một cánh rừng bằng pha lê lóng lánh, trông đẹp như trong cảnh thần tiên, nhưng bước ra ngoài trên mặt đất giá băng lại rất nguy hiểm. Trượt té gẫy xương là chuyện thường.

Trên tam cấp chùa Việt Quang Thượng Tọa Thích Minh Chung co ro trong tấm áo tràng, run rẩy bước từng bước chậm chạp lên chính điện. Mấy năm gần đây sư cụ thấy mình yếu đi nhiều mà việc nhà chùa luôn bận rộn, nhất là vào những ngày cuối năm. Ngôi chùa lâu năm này cũng ọp ẹp giống như cái tuổi già của sư cụ. Đắp vá chỗ này thì lại dột nát chỗ kia. Sau cơn mưa bão cuối tuần vừa qua, bức vách cạnh bàn thờ Tổ vôi vữa đã lở, để lộ một lỗ hổng bằng bàn tay. Sư cụ đã sai chú tiểu Minh Thông lấy giấy dầu dán đỡ lên tường che bớt hơi gió nhưng trông vẫn thật khó coi…

Đọc tiếp…

Từ hôm đó tới nay sư cụ rất bận tâm về bức vách này. Mặc dù ngôi chùa từ trong tới ngoài đã được dọn dẹp đâu vào đấy, các bàn thờ hương nến đã bày biện sẵn sàng, lư đồng chân hương chú Minh Thông đã lau chùi sáng bóng; nhưng ai bước lên tới chánh điện cũng thấy ngay chỗ vỡ trên tường.

Chợt chú tiểu Minh Thông đi đâu về hấp tấp lên cầu thang, mặt mũi hớn hở. Chú giơ lên một túi giấy lớn, lấy ra một bức tranh, như một tấm chăn nhỏ, trên thêu một cành mai vàng rực rỡ. Chú khoe trên đường từ chợ về, chú thấy có tấm bảng Garage Sale của hội Ái Hữu Phi Luật Tân. Họ đang bán đấu giá các món lặt vặt để gây quĩ cho trẻ mồ côi. Chú tạt vào và bức tranh bắt mắt chú ngay. Đám người tứ xứ tham dự không có nhiều và xem ra họ rất hờ hững với bức tranh có mỹ thuật Á Đông này. Chú mua được bức tranh với giá hai mươi đồng vì không ai trả giá cao hơn.

Thượng tọạ trầm ngâm ngắm bức tranh. Trên nền vải dày và mịn, có hoa văn mờ mờ như một loại gấm quí, những đóa hoa mai được thêu thật tinh xảo nổi bật trên nền gấm màu ngà trông như một rừng mai vàng nở rộ chào đón Xuân về.

Người nghĩ ngợi giây lát rồi bảo chú Minh Thông bắc thang treo lên tường để che chỗ vỡ, vừa như một trang trí đẹp mắt. Chú tiểu thích chí cười tủm tỉm, trong lòng hân hoan vì ý Thày giống như chú đã nghĩ mà chưa dám đề nghị.

Thấm thoắt chỉ còn hai ngày nữa là đến Giao Thừa. Năm cũ sắp qua, ai nấy đền nôn nóng sửa soạn đón mừng năm mới. Các Phật tử rộn ràng đến làm công quả. Người sửa soạn rau cỏ, người lo đậu gạo nấu bánh chưng chay, người quét dọn sân vườn, tìm chỗ thích hợp treo pháo mừng Xuân. Ai cũng khen bức tranh gấm thật đẹp và vẻ vương giả của cành mai tạo cho khung cảnh Tết trên chính điện thêm phần rực rỡ trang trọng.

Mọi việc đã tạm xong. Trời tối mịt, tiếng mưa rơi rả rích trên mái chùa. Sư cụ và chú tiểu đang dọn dẹp trong hậu liêu thì có tiếng người gõ cửa. Ai đến lễ giờ này?

Chú Minh Thông vừa hé cửa chỉ kịp đỡ lấy một thân hình mảnh dẻ lao đao suýt ngã. Nhìn ra là một người đàn bà trung niên khó đoán tuổi, mặt mũi xanh xao ướt nước mưa. Chú đưa bà vào phòng tiếp khách ngồi cho đỡ lạnh.

Sư cụ ái ngại bảo Minh Thông lấy khăn khô cho bà ta lau tóc, lấy nước trà nóng ra mời. Sư cụ nhìn bà khách gầy ốm nhưng y phục nhã nhặn. Bà ta có vẻ hiền hậu, nét mặt thanh tú. Bà cho biết bà ở chung với gia đình người bạn gần khu chợ Tàu từ mấy năm qua, nhưng đã bị mất việc từ lâu. Trưa nay, bà được đến phỏng vấn làm nhân viên cho siêu thị Safeway gần chùa. Họ hẹn sẽ liên lạc với bà sau. Chờ mãi không thấy chuyến xe bus, trời chiều mau tối lại lất phất mưa. Người run lên vì ướt lạnh, bà cố gắng lội bộ tới chùa và xin sư cụ cho tạm trú chân, sáng sớm mai bà sẽ đón chuyến xe bus đầu tiên về lại nhà người bạn.

Đang kể lể đôi mắt bà bỗng sáng lên, đứng bật dậy đến bên bức tranh thêu trên tường cạnh bàn thờ, đôi tay mảnh mai run rẩy vuốt nhẹ lên mặt gấm. Sư cụ và chú tiểu ngạc nhiên nhìn nhau. Người thiếu phụ lẩm bẩm như người trong cơn mộng du: “Tranh này của tôi, tranh của tôi. Hoàng Mai, Hoàng Mai… tranh này của tôi đây mà!”

Chú Minh Thông vội vã giải thích: Bức tranh thêu này của nhà chùa vừa mua để trang trí chính điện đấy mà, sao bà lại nói vậy?

Bà nghẹn ngào như muốn khóc, “Không, bức tranh này xưa kia là của tôi. Đây này, bà giở một góc của tranh, đưa chú coi mấy chữ thêu rất nhỏ Tặng Phạm Hoàng Mai 1974. Tôi là Hoàng Mai. Quà đặc biệt của nhà tôi tặng trong ngày cưới.”

Chú tiểu bối rối nhìn thầy. Sư cụ hiền từ:

– Nếu đã là vật kỷ niệm của bà thì nhà chùa xin hoàn trả lại bà.

Bà lắc đầu, đôi mắt ướt lệ:

– Thưa Thầy, con bây giờ nơi ăn chốn ở không có, còn giữ tranh làm gì, xin để cúng Chùa. Cuộc đời con kể như đã hết rồi.

Trước cái nhìn của sư cụ và chú tiểu, bà thở dài, từ từ kể:

– Thưa Thầy, vợ chồng chúng con hồi đó ở Đà Lạt. Con là cô giáo dạy lớp Ba. Chồng con là Trung Úy trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Chúng con làm đám cưới năm 1974. Vì tên con là Hoàng Mai, nhà con đã tặng cho bức tranh thêu cành mai vàng này. Tháng Tư năm 1975, hàng ngũ tan tác, ai nấy cuống cuồng tìm đường thoát hiểm như đàn kiến trên chảo nóng. Riêng con có trách nhiệm với đám học trò nhỏ, chồng của con lại đang hành quân trên vùng cao nguyên Ban Mê Thuột, con không hề nghĩ đến việc chạy đi đâu. Nhưng em trai của con đang làm việc cho một cơ quan Mỹ nên hối thúc ba mẹ con và con lên chuyến bay cuối cùng rời Việt Nam. Đồ vật mang theo rất giới hạn nên con chỉ vơ vội vài bộ quần áo cuộn vào bức tranh này lật đật theo mọi người lên máy bay mà lòng dạ ngổn ngang tan nát. Từ trại tị nạn, cả gia đình con cố liên lạc khắp nơi để tìm chồng con. Ngay cả Hồng Thập Tự cũng không tìm ra tin tức gì của anh. Mấy năm sau, có người cho biết anh đã bị bắt đi tù cải tạo và trong một lần trốn trại đã bị bắn chết.

Bà cúi mặt, giấu những giọt nước mắt đang rơi xuống áo.

– Nam Mô A Di Đà Phật. – Sư cụ an ủi.

Bà tiếp:

– Sau đó gia đình con được bảo trợ về New Orleans, tiểu bang Lousiana. Thấm thoắt đã chừng ấy năm, cha mẹ con lần lượt qua đời. Hai chị em con ở chung nương tựa nhau mà sống. Kỷ niệm của chồng con chỉ là mấy tấm hình ngày cũ và bức tranh này. Năm 2005, bão Katrina kéo đến. Nhà cửa đổ nát tan hoang. Em con và cả căn nhà trôi theo biển nước. Bơ vơ một mình trên đời, con rời lên tiểu bang này để xa những kỷ niệm đau thương và cũng vì khí hậu phong cảnh nơi đây giống như Đà Lạt. Con hiện thời ở nhờ chị bạn cùng học trường Trung Học Bùi Thị Xuân ngày xưa. Lắm lúc con nghĩ đời con cơ cực thế này là Trời Phật đã phạt con tội phụ bạc, không ở lại sống chết với chồng.

Bà cố nén mấy tiếng nức nở, nhưng những giọt lệ lại lã chã tuôn rơi.

Sư cụ ái ngại:

– Bà không nên nghĩ vậy. Đức Phật từ bi không bao giờ trừng phạt ai. Mỗi người đều có cái duyên và cái nghiệp. Đức năng thắng số. Bà nên tĩnh tâm khấn nguyện và cố làm lành để chuyển đổi cái nghiệp.

✵✵✵

Đêm Giao Thừa, chùa Việt Quang sáng rực đèn nến, khói hương nghi ngút. Mọi người chen chúc nhau lên chính điện. Tượng đức Phật trên cao trong ánh vàng lung linh như đang mỉm cười nhìn xuống đám người đi lễ với ánh mắt từ bi độ lượng.

Sư cụ ngồi trên ghế cạnh bàn thờ Đức Lạt Ma, chúc lành cho khách thập phương và tặng trái cây cho mọi người coi như lộc Phật. Các Phật tử đến chúc Tết đầu năm đều khen bức tranh Hoa Mai mỹ thuật và có hồn. Thầy mỉm cười, nói chùa đã có duyên may được một khách thập phương cúng dường vào giờ chót.

Đã gần hai giờ sáng, những Phật tử lần lượt ra về. Một trong những người khách cuối cùng là ông Trung, một Phật tử thỉnh thoảng đến viếng chùa và đôi khi cũng có giúp những việc vặt cho chùa vì ông là một người khéo tay. Ông làm cho Macy’s đã nhiều năm. Công việc của ông là sửa nữ trang và đồng hồ cho khách. Ông ta sống lặng lẽ một mình, không giao du hay có thân quyến nào đến thăm. Ông ít nói nên không ai rõ trước đây ông làm gì, ở đâu.

Lễ Giao Thừa năm nay ông nấn ná ở lại sau cùng cũng là một chuyện lạ. Chờ mọi người về hết, ông đến gần sư cụ, ngập ngừng:

– Bạch Thầy, xin cho phép con hỏi về bức tranh Hoa Mai này. Ngày xưa gia đình con cũng có một bức tranh giống như vậy. Con tưởng trên đời không có tấm thứ hai vì chính tay con vẽ tranh và nhờ mấy vị nữ tu của nhà thờ trên Lâm Đồng thêu hộ.

Sư cụ ngạc nhiên:

– Ông có thể kể cho tôi sự tích bức tranh này đựơc không?

– Thưa thầy, hoa mai vàng biểu tượng cho mùa Xuân của miền Nam, dù ở Đà Lạt hoa đào cũng rất đẹp và thơ mộng. Con đặc biệt thích hoa mai vì người vợ sắp cưới hồi đó của con cũng tên Mai, Phạm Hoàng Mai. Con cũng biết vẽ chút ít nên can đảm vẽ một bức tranh hoa mai vàng rồi nhờ thêu để làm quà tặng nàng trong ngày thành hôn. Cưới nhau chưa đựơc bao lâu thì Cộng Sản cưỡng chiếm miền Nam, chúng con tản lạc mỗi người một nơi. Bao năm đã qua đi, nghe đâu vợ con theo bà con vượt biên bằng đường biển, tàu chìm và cả gia đình nàng đã mất tích ngoài biển Đông rồi.

– Ông ở Seattle đã lâu chưa?

– Thưa thầy, từ năm 1990. Trước 75 con là Trung Úy Bộ Binh. Đi tù cải tạo Cộng sản 7 năm. Khi được thả về thì nhà cửa đã bị chiếm mất. Cha mẹ anh em bị đuổi lên vùng kinh tế mới. Sống lây lất ở Saigon mấy năm rồi theo diện HO rồi sang Hoa Kỳ. Tuổi đời chồng chất lại không gia đình, con dọn lên Seattle vì thời tiết và phong cảnh giống như thành phố Đà Lạt quê cũ. Đã xin được việc làm nên con định cư ở đây từ hồi đó.

– Ông vừa nói bà nhà tên Hoàng Mai? Bữa trước có một bà đến đây thấy bức tranh cũng bảo là tranh kỷ niệm của gia đình bà. Hình như tên bà ấy cũng là Mai.

Ông Trung tái mặt. Giọng ông run rẩy:

– Trời ơi, thế ra cô ấy vẫn còn sống? Vợ con vẫn còn sống?

Sư cụ từ tốn gật đầu:

– Tôi nghĩ người đàn bà đến đây hai hôm trước là bà Mai vợ ông. Sáng mai ông có thể gọi cho phòng nhân viên của Safeway để nhờ họ liên lạc với bà ấy giùm ông. Biết hoàn cảnh của ông bà, chắc họ sẽ giúp. Bà ấy nói ở chung với người bạn học cũ. Nghe đâu địa chỉ họ ở phía chợ Tàu, cũng không xa đây lắm.

Có lẽ ông Trung không nghe được những lời của sư cụ. Qua cửa kính, ông không nhìn thấy những cành cây khô trơ trụi run run trong gió lạnh buổi sớm đầu năm. Trong mắt ông, bên ngoài là một khung trời Đà Lạt huyền ảo trong nắng mới, vạt nắng như tơ vàng rắc lên những tà áo trắng của những cô học trò Bùi Thị Xuân, trong đó có một tà áo đặc biệt cho ông, một bông Mai Vàng rực rỡ đang chờ đón ông ngày mai.

© Nguyễn Đặng Bắc Ninh

Thân mời đọc thêm @ Tống Phước Hiệp Vĩnh Long

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

Cô Khách Sở Welfare

Saigon, một thời VéloSolex

Nàng dâu Mỹ

May24.2

Chút suy ngẫm về sự tự tin từng có trong xã hội Mỹ

© Hoàng Nam

Nguồn: © Diễn Đàn Thế Kỷ (03/2024)

illustration-img

Tượng Nữ thần Tự do ở Thành phố New York, được khánh thành vào năm 1886, là một biểu tượng vĩ đại của đất nước Hoa Kỳ cũng như các lý tưởng của nó về tự do, dân chủ. © Wikimedia.

Khi trả lời phỏng vấn, một viên chức châu Á đã từng nói rằng: “Ở trong nước, người khác gặp tôi là cúi đầu khom lưng. Nhưng ở Mỹ, ngay cả người nhặt rác họ vẫn luôn đứng thẳng.” Đúng vậy, khi thanh thế không thể khiến từng cá nhân sợ hãi thì cả dân tộc đó có thể khiến người khác kính nể, khi từng cá nhân có thể tự tin đứng thẳng trước người khác thì cả dân tộc ấy có thể oai phong.

Nước Mỹ ngày nay thật bệ rạc, khác với nước Mỹ nhiều năm về trước.

Tôi còn nhớ hồi mới đến Mỹ, đi mua thực phẩm, chỉ riêng bia đã có hơn chục thương hiệu khác nhau, chủng loại khác nhau để lựa chọn. Trước đó khi còn ở quê hương, tôi đã quen sống trong xã hội không có quá nhiều sự lựa chọn và từ bây giờ tôi phải bắt đầu làm quen với việc lựa chọn. Cuộc sống trong xã hội Mỹ cho tôi nhiều lựa chọn, đồng thời cũng khiến tôi sống có trách nhiệm hơn và tự tin hơn…

Đọc tiếp…

Có nhiều người châu Á giàu lên nhiều khi đến Mỹ, nhưng họ nhanh chóng phát hiện ra chẳng có ai ngưỡng mộ sự giàu có của mình. Vì thế, họ cảm thấy thiếu vắng sự hâm mộ và rất dễ cảm thấy bị lạc lõng. Họ vung tay tiêu tiền, mua nhà đẹp, xe hơi đắt tiền. Nhưng ngay cả những người Mỹ ở khu ổ chuột, đi xe bình dân vẫn thản nhiên, không trầm trồ khi thấy những chiếc xe sang lái qua. Đương nhiên, lại càng không có ai chú ý đến những thương hiệu trên cổ áo, tay áo mà họ đang mặc.

Làm công việc nào cũng đều có sự tự tin

Ở Mỹ, lương của một người dân thường không phải là cao, và dĩ nhiên không phải ai cũng có nhà đẹp, xe sang. Rất nhiều người Mỹ đi làm thuê, nhưng họ đều thấy đủ và mãn nguyện. Khi bạn từ một khách sạn sang trọng bước ra gọi xe, bạn sẽ thấy người phục vụ đúng mực, lễ phép chu đáo, không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh, bạn sẽ cảm nhận được sự tự tin của anh ấy.

Người Mỹ sẽ không ngưỡng mộ con đường mà bạn hay tôi lựa chọn. Hàng ngàn vạn người Mỹ đều sẽ dựa vào tình huống thực tế của bản thân để lựa chọn công việc, lựa chọn các phương diện trong cuộc sống và sống một cách tự tin. Vì thế, các “quý nhân” ở châu Á vốn quen với lối sống “chỉ tay năm ngón”, “ăn trên ngồi trước” khi đến nước Mỹ thì mất hết sự kiêu ngạo.

Một viên chức châu Á đã từng trả lời phỏng vấn rằng: “Ở trong nước, người khác gặp tôi là cúi đầu khom lưng. Nhưng ở Mỹ, ngay cả người nhặt rác họ vẫn luôn đứng thẳng.” Đúng vậy, khi thanh thế không thể khiến từng cá nhân sợ hãi thì cả dân tộc đó có thể khiến người khác kính nể, khi từng cá nhân có thể tự tin đứng thẳng trước người khác thì cả dân tộc ấy có thể oai phong.

Trong văn phòng tôi có một nhân viên người Mỹ làm công việc khắc phục lỗi hệ thống kế toán. Người này đã tốt nghiệp đại học và đi làm được 10 năm, là một người rất bình thường. Mỗi ngày chúng tôi đều gặp và nói vài câu trêu đùa.

Một hôm, tôi hỏi anh ấy: “Tại sao anh không sang làm việc cho Microsoft? Mấy năm vừa rồi cổ phiếu tăng nhanh thì chẳng phải giờ đã có nhiều tiền rồi.” Anh ấy nói: “Tôi không thích Microsoft, ở đây cũng tốt.” Sau này tôi phát hiện anh ấy có một tấm ảnh chụp chung với chị gái, chồng của chị gái và cả tỷ phú Bill Gates.

Về sau tôi mới biết hóa ra chị gái anh ấy là người từng cùng Bill Gates gây dựng nên Microsoft, cũng thuộc hàng tỷ phú. Trong văn phòng có người biết, nhưng không ai lân la lấy lòng, mọi người coi anh ấy như những người bình thường khác. Anh ấy không cầu làm giàu mà sống có phần an tường đạm bạc.

Ở Mỹ, bạn sẽ phát hiện ra mỗi người có một lựa chọn của riêng họ. Ví như có nhiều tiến sĩ mà lựa chọn đầu tiên của họ là làm giáo sư thay vì đi làm cho công ty mặc dù làm giáo sư lương thấp hơn, lại vất vả hơn. Đó là vì làm giáo sư được tự do về thời gian và có cơ hội học tập nhiều hơn.

Vui với sự thành công của người khác

Tôi có một người bạn làm trợ lý giảng dạy trong một trường đại học. Có công ty chế dược lớn nhất của Mỹ mời cậu ấy làm giám đốc một bộ phận nghiên cứu với mức lương khởi điểm cao gấp ba lần lương ở trường. Nhưng cậu ấy không đồng ý, cậu chỉ muốn làm công việc giảng dạy.

Rồi phát hiện của cậu ta được xem như là thách thức đối với y học và thu hút được sự quan tâm của truyền thông Mỹ. Một giáo sư lâu năm ở Mỹ đã nói với cậu ấy rằng: “Tôi đã nghiên cứu nhiều năm, cũng luôn hy vọng thành quả của mình có thể thu hút được nhiều quan tâm như vậy.”

Không chỉ thế, vị giáo sư này còn nghiêm túc quan tâm đến ý tưởng của cậu ấy, muốn đưa ảnh hưởng của nghiên cứu đó mở rộng ra. Không biết rằng nếu tôi là vị giáo sư ấy, liệu tôi có chân thành xúc động vì thành công của người khác và mong muốn làm cho nó tốt hơn nữa không.

Người Mỹ luôn có sự tự tin của riêng mình, cho nên họ vui vẻ chúc mừng thành công của người khác. Khi bạn không có sự tự tin, bạn sẽ rất khó bình tâm chúc mừng những người xung quanh, dù cho đó có là người bạn rất thân đi nữa. Bởi vì, không phải là người ta lấy mất cơ hội của bạn, mà là thành công của họ làm dấy lên sự tự ti và sự ghen tức trong lòng bạn, khiến bạn không thể bình tâm được. Còn nếu như lấy sự thất bại của người khác làm nền tảng cho sự kiêu ngạo của bản thân, thì đồng nghĩa với việc bạn đang kiến lập sự tự tin trên sự tự ti thấp kém.

Học vị thấp không phải lý do để đánh mất tự tin

Tôi có một người bạn đồng hương nhận danh vị giáo sư. Anh ta rất vui mừng từ Massachusets tới California thuê căn hộ sống. Là giáo sư, thuê phòng để sống đương nhiên là việc bình thường. Hàng xóm bên cạnh nhà anh ta là một gia đình người Mexico, mỗi ngày gặp mặt nhau đều chào hỏi. Khi nói chuyện, người đàn ông Mexico này rất chân chất, là một người lao động, ít học nhưng vẫn toát lên vẻ tự tin mãn nguyện với cuộc sống.

Anh giáo sư này nghĩ người hàng xóm tuy có không học vấn cao nhưng lại dám nói chuyện cười đùa vui vẻ với một giáo sư như anh thì có thể cũng là loại thành công trong kinh doanh. Nhưng hóa ra không phải, công việc của người đàn ông này rất bấp bênh, thậm chí phải nhận trợ cấp của chính phủ cho 5 đứa con nhỏ, mỗi người vài trăm đô một tháng. Bạn tôi cảm khái mà nghĩ: “E rằng Tổng thống có đến thì người đàn ông Mexico này cũng không chùn gối.” Có thể thấy, chức vụ cao cũng không thể làm giảm đi sự tự tin của đối phương.

Dưới bầu trời tôn trọng tự do của Mỹ, người ta sẽ hiểu được và tôn trọng sự lựa chọn của người khác. Người ta sẽ không phải cố gắng làm giáo sư để khiến mình thanh cao hơn hay dùng học vị tiến sĩ của bản thân để nhấn mạnh sự thấp kém của người công nhân, cũng không dùng xe mới chạy khắp nơi khoe mẽ để khiến xe cũ xấu hổ hay dùng nhà đẹp để khiến hàng xóm cảm thấy tự ti mà thoái chí.

Người quyền quý cũng không thể “ngang ngược”

Có một câu chuyện xảy ra vào năm ngày 11/12/1997 thế này. Sau nhiều nỗ lực, phóng viên Cindy Adams rốt cuộc cũng có được một cuộc hẹn phỏng vấn riêng với vợ của Tổng thống Clinton. Bà Clinton đồng ý sau khi diễn thuyết tại hội nghị phụ nữ của câu lạc bộ trường đại học Manhattan, New York sẽ dành một giờ để trò chuyện cùng cô Cindy.

Buổi phỏng vấn dự định diễn ra tại câu lạc bộ này của trường. Đây là một câu lạc bộ truyền thống trang nghiêm, cổ kính và đã có lịch sử khoảng 100 năm. Cô Cindy đến trước và ngồi chờ bà Clinton ở đại sảnh. Trong lúc chờ đợi, cô lấy điện thoại ra và gọi một chút.

Một người bảo vệ lớn tuổi tiến đến và hỏi: “Thưa bà, bà đang làm gì thế?”. Cô Cindy trả lời: “Tôi có hẹn với phu nhân của Tổng thống Clinton”. Người bảo vệ nói: “Bà không được dùng điện thoại trong câu lạc bộ, xin mời bà ra ngoài.” Nói xong, ông bỏ đi và cô Cindy cũng cất điện thoại vào túi.

Một lát sau người bảo vệ quay lại, thấy cô phóng viên vẫn chưa đi. Cô còn đang nói chuyện với phu nhân Clinton ở đại sảnh, ở đó còn có cả các trợ lý cao cấp của phủ Tổng thống. Người bảo vệ già có vẻ không vui nói: “Điều này không được. Mời các ông bà rời khỏi đây.” Bà Clinton phải kéo cô Cindy nhanh chóng rời khỏi đó.

Người bảo vệ lớn tuổi không phải là nhân viên canh gác thủ phủ to lớn gì lắm. Ông chọn lựa tuân thủ luật lệ, nguyên tắc khiến ngay cả những người ở vị trí cao cũng không thể “ngang ngược” trước mình.

Bài học về sự lựa chọn của người Mỹ giúp tôi phát triển bản thân theo một cách phù hợp hơn. Tôi không dùng giá trị của người khác làm tiêu chuẩn thành công của bản thân. Tôi hiểu rằng hạnh phúc là không phân biệt giàu nghèo, tự tin là không thể thuận theo người khác.

Tại một số quốc gia châu Á, người ta đã quen với kiểu giáo dục “so sánh” và sống, tìm kiếm sự công nhận của những người khác như cha mẹ, bạn bè, người thân… thậm chí là sự công nhận trong ánh mắt thoáng qua vài giây của những người hàng xóm, người qua đường.

Chúng ta không thể chấp nhận phẩm chất riêng biệt và con người thực của chính mình, càng không biết cách khiến cho cuộc đời trở nên phong phú và ý nghĩa hơn. Cha mẹ chúng ta sống trong tình huống ít có sự lựa chọn, nên phần nào đó họ thường giáo dục chúng ta như thế, liệu chúng ta có muốn theo cách như vậy để giáo dục các thế hệ tiếp theo hay không?

© Hoàng Nam

Thân mời đọc thêm @ Diễn Đàn Thế Kỷ.

Giá trị của cái radio lỗi thời dành cho người dân trong thời chiến tranh hiện đại

Câu Chuyện Nhân Loại Thế Kỷ 21 (Yuval Noah Harari – Ngu Yên chuyển ngữ)

Apr24-w4

Các bài viết sưu tầm: Apr 26, 2024
Kissinger, con người và di sản
Giây phút hấp hối của VNCH
Bắn chậm!

Henry Kissinger, con người và di sản

© Nguyễn Gia Kiểng

Nguồn: © Báo Thông Luận (10/12/2023)

kissingerleductho

Kissinger và Lê Đức Thọ. © Tranh HS Chóe. (hsvnhaingoai)

Trong cuộc phỏng vấn về một trật tự thế giới mới nhà báo Hoàng Bách đã hỏi tôi về nhân vật Henry Kissinger nguyên cố vấn an ninh và ngoại trưởng Mỹ vừa qua đời. Có lý, vì Kissinger đã góp phần không nhỏ tạo ra bối cảnh thế giới hiện nay.

Đã có nhiều nhận định của người Việt trong những ngày gần đây về Kissinger. Điều này dễ hiểu vì Kissinger là một trong những nhân vật đã có ảnh hưởng lớn lên đất nước ta và khiến chúng ta là chúng ta hiện nay.

Kissinger đã vô hiệu hóa cuộc Hội Đàm Paris khi ông ta thương thuyết riêng với Lê Đức Thọ để đi đến Hiệp Định Paris 27/01/1973.

Nhận xét của tôi là Kissinger hoàn toàn tách rời chính trị và đạo đức. Ông ta không coi chính trị là một cố gắng để thể hiện lẽ phải và đạo đức trong cuộc sống và mưu tìm hạnh phúc cho đất nước mình và cho thế giới. Đối với Kissinger chính trị chỉ là một trò chơi để tranh giành quyền lợi và quyền lực bằng tính toán, thủ đoạn và dàn xếp.

mao-nixon

Đảng Cộng hòa (Nixon) bắt tay Cộng sản (Mao). © Tranh HS Chóe. (hsvnhaingoai)

Ông ta đã giúp tổng thống Mỹ Richard Nixon chụp lấy cơ hội để bắt tay với Trung Quốc và cô lập Nga. Ông đã là nhân vật chính trong chính sách bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa của chính quyền Nixon bằng Hiệp Định Paris rồi cắt viện trợ cho Việt Nam Cộng Hòa sau đó.

Cặp bài trùng Nixon – Kissinger (đảng Cộng Hòa) còn gián tiếp tặng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam để làm quà và lấy lòng cho Trung Quốc bằng cách không những không phản ứng khi hải quân Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa mà còn ngăn cản hải quân và không quân Việt Nam Cộng Hòa phản công.

Tính toán của Kissinger là nếu Việt Nam thống nhất dưới một chế độ cộng sản thân Nga thì Trung Quốc sẽ bắt buộc phải sáp lại với Mỹ vì Trung Quốc đang xung đột với Liên Xô lúc đó. Số phận của dân tộc Việt Nam không có một tầm quan trọng nào đối với Kissinger. Đạo đức và nhân quyền hoàn toàn vắng mặt trong những ưu tư của ông.

Nhưng khi chính trị không có một lý tưởng đẹp làm la bàn và động cơ và tự tách khỏi lẽ phải và đạo đức thì nó chẳng còn giá trị gì và chỉ có thể sai. Tính toán của Kissinger đã sai một cách bi đát.

Việc Mỹ bỏ rơi Việt Nam Cộng Hòa không chỉ khiến cả nước Việt Nam trở thảnh chư hầu của Liên Xô mà còn gây ra một tâm lý hoảng hốt trên thế giới khiến gần mười nước theo nhau lọt vào quỹ đạo Liên Xô: Lào, Campuchia, Grenada, Afghanistan, Nicaragua, Angola, Ethiopia, Yémen, etc. Liên Xô mạnh hẳn lên thay vì yếu đi như tính toán gian ác của Nixon và Kissinger.

Thành tích lớn nhất của Kissinger là đã góp phần quyết định khiến Mỹ hợp tác với Trung Quốc và giúp Trung Quốc mạnh lên, trở thành đối thủ nguy hiểm nhất của Mỹ và một đe dọa cho thế giới.

Chính trị gia mà Kissinger lấy làm mẫu mực là Metternich (*), ngoại trưởng rồi thủ tướng Đế quốc Áo, chủ đề luận án tiến sĩ của ông. Kissinger rất giống Metternich. Metternich có lúc được coi là một thiên tài về thủ đoạn và thỏa hiệp, nhưng cuối cùng đã thất bại, góp phần quyết định làm suy yếu Đế quốc Áo. Sau cùng phải chui vào một thùng quần áo dơ để trốn chạy và sống lưu vong trong sư khinh bỉ của dư luận.

Kissinger thuộc vào loại chính trị gia mà người ta phải hy vọng sẽ không còn nhìn thấy nữa.

(*) Klemens von Metternich. Henry Kissinger thần tượng Metternich và nghiên cứu ông một cách chăm chỉ. Ông ta đã viết bằng luận án tiến sĩ, sau đó được xuất bản vào năm 1957, với tựa đề “A World Restored: Metternich, Castlereagh and the Problems of the Peace 1812-1822”, về các cuộc đàm phán ở châu Âu nhằm đạt được sự cân bằng quyền lực sau Waterloo, ca ngợi vai trò của Metternich trong việc gìn giữ một Đế chế Áo đang sụp đổ (NnQ sưu tầm).

Mar24-7

Giây Phút Hấp Hối của Việt Nam Cộng Hòa

© Vũ Ánh

Nguồn: © https://www.quocgiahanhchanh.com/. (Viewed 21/02/2024)

illustration-img

Ảnh minh họa. © QGHC

Ba mươi năm trôi qua kể từ ngày xảy ra thảm kịch lớn lao nhất cho cả một dân tộc mà tưởng như mới ngày nào. Giây phút chạy trên con đường Brookhurst để về nhà, thấy cờ Việt Nam Cộng Hòa bay phấp phới bên cạnh cờ Mỹ, liếc nhìn vào kính chiếu hậu thoáng thấy mái tóc đã bạc trắng của mình, chợt nhớ tới những kỷ niệm của 30 năm trước. Buồn và đau, dù trong những năm tháng trôi qua trên đất Mỹ vẫn cứ cố phải tạm quên để nhìn về phía trước, và để mưu sinh.

Cho đến nay, tôi vẫn không rõ là mình may mắn hay bất hạnh khi phải chứng kiến giây phút tắt hơi của chế độ tại Ðài Phát Thanh Saigon, nơi mà tôi và một số nhân viên còn lại vẫn làm việc theo lệnh của Tổng Thống Dương Văn Minh và chính phủ của ông cho đến giờ phút chót…

Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

(*) 30/04/1975: Dinh Độc Lập và cuộc chuyển giao không ký văn bản (Phạm Cao Phong, “Lẽ ra VNDCCH đã sở hữu đầy đủ giấy tờ chuyển giao quyền lực, quyền tài phán, quan hệ ngoại giao với 77 quốc gia, quyền kế thừa VNCH về phương diện quốc tế thì họ có quyền đòi lại những máy bay, tầu thuyền sở hữu của VNCH chạy đi sau biến cố 30/4/1975. Những sở hữu, bất động sản kể cả những tài khoản ký gửi tại các ngân hàng ngoài nước đã tuột khỏi tay người chiến thắng vì họ không mang vũ khí pháp luật trong cuộc hành quân. Họ đã ngạo mạn không chịu ký bàn giao VNCH với Tướng Minh ngày ấy!”)

30 tháng 4, 75 và cụ Nguyễn Văn Huyền (Vũ Ánh)

Thung lũng tử thần P1. (Vũ Ánh)

Vài suy nghĩ về “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức (Vũ Ánh).

Mar24.8

Bắn chậm thì chết

Kỷ niệm Ngày Cựu Chiến Binh Chiến Tranh Việt Nam (National Vietnam War Veterans Day ngày 29/3 – Viết phỏng theo bài báo NBC News, 25/5/2008)…

© Lê Hữu

Nguồn: © Diễn Đàn Thế Kỷ. (04/2024)

Fastestgunposter

The Fastest Gun Alive (movie poster). © DDTK

Bắn Chậm Thì Chết là tên một cuốn phim cao bồi Mỹ (The Fastest Gun Alive) trình chiếu tại các rạp chiếu bóng ở miền Nam trước năm 1975. Vai chính trong phim là Glenn Ford, diễn viên điện ảnh quen thuộc với khán giả yêu thích phim cao bồi miền Viễn Tây. Chuyện phim kể về một tay súng cừ khôi đã quyết định giải nghệ để sống cuộc đời bình dị bên vợ hiền con thơ trong ngôi làng nhỏ. Thế nhưng, cuộc đời không bình lặng như anh mong muốn. Một ngày kia, tên đầu sỏ khét tiếng của băng cướp dữ dằn quyết tìm đến anh để thách đấu tay đôi, một mất một còn. Kẻ sống sót là kẻ rút súng nhanh hơn đối thủ. Nếu anh không nhận lời thách đấu, hắn sẽ cho đốt phá, thiêu hủy cả ngôi làng. Câu chuyện gay cấn, ly kỳ đến phút chót.

Đấy là chuyện phim, còn câu chuyện Bắn Chậm Thì Chết bên dưới là chuyện “người thật, việc thật” thời chiến tranh Việt Nam. Điểm hơi khác, hai đấu thủ đều không giỏi nghề bắn súng, không rút súng nhanh như chớp như câu chuyện trong phim. Ngược lại, trong giây phút căng thẳng đến nghẹt thở ấy cả hai đều… lọng cà lọng cọng, rút súng chậm rì

Nhân vật chính trong câu chuyện là chàng lính Mỹ trẻ tuổi tham chiến ở Việt Nam, tên Rick. Đối thủ của anh là một người lính Bắc Việt, tên Ngọc. Rick không phải là tay súng lành nghề, anh chỉ mới 18 tuổi khi sang chiến đấu ở Việt Nam. Anh sống sót chỉ nhờ vận may, hay không bằng hên. Anh đã chậm mà ngón tay bấm cò súng của đối thủ lại còn chậm hơn anh…

Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

Kể từ ngày 31 tháng Tư.

Hannah Hà Nội (Don North, “The Mystery of Hanoi Hannah.”)

Thi hỏng Tú Tài…

Apr24-w3

Các bài viết sưu tầm: Apr 19, 2024
Tuổi Già!
Bóng hình năm cũ.
Công nghệ EU tụt hậu so với Mỹ!

Một Quan Niệm Về Tuổi Già

Ở tuổi hiện tại, chúng ta đừng nghĩ đến đồng tiền, đừng nghĩ đến giàu hay nghèo nữa và… Tứ khoái của tuổi già là: Ăn, ngủ, thể dục và du lịch.

Đọc 2 câu trên thì phải cười 3 tiếng rồi… lắc đầu 3 cái.

Không nghĩ đến tiền? OK. Nhưng trong cái tứ khoái được liệt kê thì hết 50% là cần tiền: Ăn và Du Lịch. Ăn thì cần tiền còn ít nhưng món du lịch thì đúng là “không tiền, đố mày làm nên” và càng già thì càng nghiệm ra rằng: Tiền không làm nên tất cả nhưng không có tiền thì tất cả đều không nên làm!

Nguồn: Người Phương Nam Blog (25/02/21)

Apr24-5

Bóng hình năm cũ.

© Nguyễn Vĩnh Long.

Nguồn: © Việt Báo (15/02/2024)

pha-my-thuan

Ảnh minh họa. © vietbao.

… Hello darkness, my old friend
I’ve come to talk with you again
Because a vision softly creeping
Left its seeds while I was sleeping
And the vision that was planted in my brain
Still remains
Within the sound of silence
In restless dreams I walked alone…
(1)

Tiếng hát khàn đục, nghẹn ngào của người ca sĩ da đen phát ra từ chiếc loa nhỏ, cũ kỷ tình cờ ở một góc đường thành phố New York. Họ là những ca sĩ đường phố, hát lang thang đây đó để bán những đĩa hát của mình. Đôi mắt nhắm nghiền, những vết nhăn nhún trên khuôn mặt đen sạm nắng bụi thời gian, tiếng hát chừng như đang dỗ dành, kể lể với thân phận của chính mình. Tiếng hát như níu chân trái tim của bạn lại. Tiếng hát như mời mọc tâm hồn bạn với khoảnh khắc một đời người. Vậy mà bao nhiêu người vẫn thản nhiên đi qua, dửng dưng như trong không gian chung quanh không hề có một âm vang vọng lại. Tiếng hát chấm dứt như một tiếng thở dài không dứt. Tôi đã nghe rất nhiều ca sĩ nổi tiếng hát bài nầy, nhưng đây là lần tôi xúc động vô cùng với giọng ca của người ca sĩ đường phố. Tiếng hát đẩy tôi thật xa, thật xa trong vùng tận cùng của ký ức, trong một khung trời của dĩ vãng ngỡ chôn sâu…

Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Apr24-6

Europe’s tech industry is lagging behind the US

Ngành công nghệ châu Âu đang tụt hậu so với Mỹ!

© Renaud Foucart. (Giảng viên cao cấp về Kinh tế, Trường Quản lý Đại học Lancaster)

Nguồn: © The Conversation (05/03/2024)

eu-flag

Europe’s Flag. © Wiki

Châu Âu đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu, xuất bản và cấp bằng sáng chế cho nhiều ý tưởng. Nhưng nó không thể cạnh tranh với Mỹ và Trung Quốc khi nói đến việc chuyển nỗ lực đổi mới của mình thành các công ty công nghệ lớn trên toàn cầu. Bảy công ty công nghệ lớn nhất của Mỹ, Alphabet (Google), Amazon, Apple, Meta, Microsoft, Nvidia và Tesla, lớn hơn 20 lần so với bảy công ty lớn nhất EU và tạo ra doanh thu cao hơn gấp 10 lần.

Điều đó không có nghĩa là châu Âu không có câu chuyện thành công về công nghệ. Công ty hàng đầu thế giới về phát nhạc trực tuyến là Spotify, một công ty Thụy Điển. Công ty ASML của Hoà Lan sản xuất chip máy tính tiên tiến nhất thế giới và nhà sản xuất dược phẩm Đan Mạch Novo Nordisk đang dẫn đầu thị trường thuốc giảm cân cực kỳ có lợi nhuận…

Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

EU approves draft law to regulate AI – here’s how it will work

Google loses appeal against €2.4 billion fine: tech giants might now have to re-think their entire business models.

Apr24-w2

Các bài viết sưu tầm: Apr 12, 2024

Trump nói dòng máu di dân “là độc dược”
Hỏi Cổ Nhân Về An Sinh Xã Hội
Hannah Hà Nội

Trump nói dòng máu di dân “là độc dược”

Mục sư Al Sharpton lên án Trump vì Trump nói dòng máu di dân “là độc dược” cho máu dân Mỹ (Trump says immigrant blood ‘is poison’ for American blood), nhưng 4/5 đứa con của Trump có mẹ là di dân!

Phát biểu ở Ohio trước đám đông những người hâm mộ cuồng nhiệt của mình, cựu tổng thống nói về những người nhập cư, nói rằng: “Tôi không biết liệu bạn có gọi họ là người hay không. Trong một số trường hợp, theo quan điểm của tôi (Trump), họ không phải là người. Nhưng tôi thì không. Họ cho – tôi nghĩ con số thực là 15, 16 triệu người vào đất nước chúng ta. Khi họ làm điều đó, chúng ta có rất nhiều việc phải làm. Họ đang đầu độc máu của đất nước chúng ta.”

Người đồng dẫn chương trình Morning Joe Joe Scarborough đã nhận xét rằng 4 trong số 5 đứa con của Trump là sản phẩm của cuộc hôn nhân của ông với những người nhập cư Ivana Trump (Don Trump Jr., Ivanka và Eric) và Melania Trump (Barron). Đứa con thứ năm của Trump, Tiffany, đến từ cuộc hôn nhân của ông với Marla Maples. Gần đây cô đã kết hôn với doanh nhân người Lebanon Michael Boulos.

Phát biểu về việc Trump chửi mắng những người di dân kiểu như Hitler, người dẫn chương trình MSNBC, Mục sư Al Sharpton nói với hội thảo, “Bạn có quyền không đồng ý với chính sách đón nhận di dân của Hoa Kỳ, nhưng hạ thấp mọi người trở nên kém cỏi hơn con người chính xác là những điều mà người da đen đã trải qua ở Mỹ; dân da đen bị gọi là 3/5 của một người. Tôi muốn nhắc nhở Donald Trump, vợ chồng ông là những người di dân được nhập quốc tịch. Vậy điều gì làm cho máu của họ khác với máu của ai đó đến từ Nam Mỹ có thể đang tìm kiếm một cuộc sống tốt hơn và chúng ta cần có một chính sách để họ không đến theo cách trái ngược với quan điểm của chúng tôi. Nhưng rõ ràng, chúng ta không thể hành động như thể máu của di dân có chất độc.”

Source @ Việt Báo (18/03/2024)

Ghi chú (NnQ):

– On October 7, 1885, Friedrich Trump (Trump’s grandpa), a 16-year-old German barber, bought a one-way ticket for America, escaping three years of compulsory German military service (NnQ: Cái gene trốn quân dịch này từ 1885 truyền đến đời Trump 1946 -, mạnh thiệt tình… Cho nên tục ngữ có câu, ‘Ông nào, cháu nấy – Dòng nào, giống nấy!’)

– Columbia University historian Mae M. Ngai notes, “Donald Trump is a product of ‘chain migration.’”

– Phân tích những nhận xét gần đây của Donald Trump về người nhập cư, Karen Tumulty của tờ Washington Post lưu ý: “Theo tiêu chuẩn này, tổ tiên của hầu hết người Mỹ, bao gồm cả tổ tiên của Trump, có thể đã bị loại trừ… Pháp luật dành cho những người nhập cư trẻ tuổi được cha mẹ đưa đến Mỹ, đã bị cựu tổng thống, các cố vấn của ông ta và một số nhà lập pháp bắt làm con tin, những người tỏ ra ít tôn trọng truyền thống của nước Mỹ với tư cách là một quốc gia của những người nhập cư – ngay cả khi cha mẹ hoặc ông bà của họ được hưởng lợi từ chính sách này!

Apr24-3

Hỏi Cổ Nhân Về An Sinh Xã Hội

© Ngu Yên.

Nguồn: © vietbao (01/12/2023)

anh-minh-hoa

Ảnh minh họa. © Wiki.

Trưa vừa xế chiều, tôi đến bờ sông Texas Colorado. Dòng nước mùa thu êm ả nhưng tôi biết nó đã từng cưu mang trận hè “bão nóng” kéo dài nhiều tháng qua, mỗi ngày hơn 100 độ. Chắc rằng, đã có những giọt nước sôi sùng sục rồi bay lên trời. Tôi cũng biết nó sẽ vô cùng lạnh lẽo khi tiết đông sắp đến. Đã có nóng trên 100 độ, tất nhiên sẽ có lạnh dưới 0 độ. Nhưng dù bốc hơi hay đông đá, hình ảnh của đời sống quanh bờ, trên mây, in xuống vẫn không bị ảnh hưởng. Qui luật phản ảnh và phản chiếu khiến tôi nhớ lại Hermann Hess, “Câu Truyện Dòng Sông.” (*) Con người soi mặt để nhìn thấy mình dưới nước, rồi thì sao? Hiểu được đạo lý, rồi thế nào? Mặt dưới nước bốc hơi hay đông đá, mặt trên bờ có gì thay đổi? Huống chi lòng người!

Sống để tìm hạnh phúc? Không có đâu. Hạnh là gì? Phúc là ai? Người nào tìm thấy? Hay chỉ thấy ảo ảnh? Cái thứ thấp hơn hạnh phúc là “bình an” mà chưa tìm được, nói chi đến thứ cao vời. Đổ mồ hôi, trẹo xương sống, nhức đầu, đau tim, làm việc từ trẻ đến già, đã thấy bình an đâu! Giờ đây, đang già, nỗi bình an cụ thể ở hạng thấp nhất đang bị đe dọa. An sinh xã hội đang bị đe dọa! Thế hệ già đang bị đe dọa! Thế hệ trẻ mai sau đang bị đe dọa! Chỉ có Trời mới biết câu trả lời…

Đọc tiếp

(*) Thân mời đọc Câu Chuyện Dòng Sông – Hermann Hesse (Viewed 23/01/24). NnQ.

Apr24-4

Hannah Hà Nội

Don North, “The Mystery of Hanoi Hannah – Sự bí ẩn của nàng Hannah Hà Nội.”
The New York Times, (28/02/2018).

© Don. North. (Biên dịch Nguyễn Thị Kim Phụng)

Nguồn: © Nghiên cứu Quốc tế (09/07/2019)

hannah-hanoi

Bà Trịnh Thị Ngọ trong một buổi phát thanh. © Wiki.

Tên thật là Trịnh Thị Ngọ, nhưng cô tự gọi mình là Thu Hương, “Hương của mùa Thu.” Còn chúng tôi gọi cô là Hannah Hà Nội – giọng nữ chính trong chương trình tuyên truyền của Bắc Việt qua làn sóng phát thanh nhắm vào quân nhân Mỹ trên khắp miền Nam Việt Nam, cố gắng thuyết phục họ rằng chiến tranh là trái đạo đức và hãy buông bỏ vũ khí mà trở về quê nhà.

Công việc của Hannah là khiến người ta thư giãn pha chút lo lắng, chứ không phải dụ dỗ hay quyến rũ. Tiếng Anh của cô gần như hoàn hảo và bất cứ gã đàn ông nào cũng sẽ “sa ngã” khi nghe tiếng cô qua radio và chẳng thể nào quay đi. “Các anh có khỏe không, chàng lính Mỹ vô danh?” cô hỏi trong một chương trình phát sóng tháng 06/1967. “Tôi thấy rằng hầu hết các anh đều không được biết nhiều về diễn biến của cuộc chiến, chẳng một ai cho các anh lời giải thích rành rọt cho sự hiện diện của các anh ở đây. Không gì khó hiểu hơn là bị ra lệnh bước vào một cuộc chiến để rồi phải mất mạng hay thương tật cả đời mà chẳng có lấy một ý niệm, dù là mờ nhạt nhất, về những chuyện đang xảy ra…”

Đọc tiếp

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

(1) Hannah Hanoi short video clip

(2) We Gotta Get Out of This Place (The Animals – UK Single Version 1965).

(3) Jane Fonda, “Tôi mang theo sự hối hận xuống mồ.”

(4) John McCain final wishes.

Apr24-w1

Các bài viết sưu tầm: Apr 05, 2024

bieu-tinh-chong-china-bbc

Biểu Tình

Người biểu tình tụ tập tại trung tâm Hà Nội hôm 19/1 để kỷ niệm 43 năm trận hải chiến Hoàng Sa. © Ảnh Hoàng-Đình-Nam/AFP?Getty (BBC)

© Cung Trầm (Sưu Tầm)

Nguồn: © TPH Vinhlong (13/07/2016)

Đoàn biểu tình bị hốt về đồn, tên công an hỏi cô gái trẻ:

– Ai xúi giục cô đi biểu tình?
– Em có đi biểu tình đâu!
– Đi trong đoàn người biểu tình mà chối là không biểu tình à?
– Anh nghĩ đi trong đoàn người biểu tình là biểu tình à…?
– Thế cô đi chung với những người đó làm gì?
– Em đi xem…
– Xem cái gì, biểu tình có gì mà xem?
– Em không xem người biểu tình!
– Nè cô, cô giỡn mặt với tôi hả? Cô không xem người biểu tình thì xem cái gì?
– Em đi xem bọn thế lực thù địch nào phát tiền cho người biểu tình!
– Thế cô có thấy ai phát tiền không?
– Tiên sư cha cái bọn mọi rợ, rừng rú nào đó tung tin vịt anh ạ, Em đi cả hàng chục lần rồi mà chẳng thấy ai phát tiền cả!
– Này cô…!?

Apr24-1

Tóc Trắng

© Tiểu Tử.

Nguồn: © Người Phương Nam Blog (10/07/2016)

anh-minh-hoa

Ảnh minh họa. © HVCSQG VNCH.

Ông Hai vừa mở mắt thức giấc đã nghiêng đầu nhìn cái đồng hồ reo nằm trên bàn cạnh đầu giường. Đồng hồ quartz loại nhảy số. Ông nheo mắt đọc: “Chín giờ hai mươi”. Rồi nằm ngay ngắn lại, càu nhàu: “Đồng hồ gì mà không có một cây kim, không có một tiếng tích-tắc. Chẳng biết đâu mà rờ!”. Ông nhớ lại hồi còn ở bên nhà, ông cũng có một cái đồng hồ reo đặt ở cạnh đầu nằm. Nó lớn bằng bốn cái đồng hồ điện tử “mắc dịch” này. Nó hiệu Jaz, ông còn nhớ rõ. Nước xi bóng loáng, mặt dạ quang, “ban đêm thấy rõ như ban ngày”! Và khi nó reo thì… “hàng xóm còn nghe chớ đừng nói chi người nằm ngủ kế bên”. Như vậy mới gọi là đồng hồ báo thức. Chớ phải đâu như cái đồng hồ điện tử này, nó reo “bíp bíp, bíp bíp” nhỏ rí như sợ người ta nghe! Ngoài ra, cái đồng hồ reo của ông, không cần nhìn cũng biết nó đang chạy, bởi vì chỉ cần nghe tiếng “cộc cộc, cộc cộc” của nó là đủ. Phải công nhận là tiếng kêu của nó “có hơi lớn”, nhứt là về khuya, lúc thanh vắng, nghe giống như tiếng gõ mõ nhịp đôi.

Hồi xưa, hồi còn sanh tiền, bà Hai vẫn phàn nàn về vụ tiếng “cộc cộc, cộc cộc” của cái đồng hồ. Bà nói: “Cái đồng hồ reo của ông càng già càng kêu lớn. Nó giống như ông, càng về già ông càng ngáy to, chẳng để cho ai ngủ hết!” Rồi, chẳng lẽ đi chỗ khác ngủ sau mấy chục năm ngủ chung, bà Hai đã giải quyết vấn đề bằng cách… nằm ngược chiều với ông Hai, nghĩa là bà nằm xoay đầu về phía chân giường. Dĩ nhiên là ông Hai đã phật ý, không thèm nói chuyện với bà Hai hết một thời gian. Nhưng riết rồi cũng quen đi, nên không còn để ý đến tình trạng dị thường đó. Cũng như ông Hai đã quen nghe tiếng “cộc cộc, cộc cộc” của cái đồng hồ nên không nhận thấy là nó kêu lớn! Đối với ông, tiếng động quen thuộc đó chứng tỏ là cái đồng hồ còn “sống”, nghĩa là ông không có quên lên giây thiều. Và như vậy, ông mới yên lòng dỗ giấc ngủ…

Đọc tiếp

Thân mời đọc thêm các bài viết của nhà văn Tiểu Tử:

Con Số 3
Bài Ca Vọng Cổ
Chiếc Khăn Mù Xoa
Cơm Nguội
Vẫn Còn Cái Gốc

Apr24-2

Dân Chủ và Chủ Dân

Jean-Jacques Rousseau, “Con người sinh ra tự do, nhưng xiềng xích ở khắp mọi nơi…”

© Huỳnh Kim Quang.

Nguồn: Việt Báo (19/01/24)

illustration-img

WASHINGTON, DC – NGÀY 05 THÁNG 1: Một người phụ nữ cầm tấm biển có dòng chữ “Công lý ngày 6 tháng 1, Nền Dân Chủ Trên Đà Nguy Hiểm” trong cuộc họp báo bên ngoài Điện Capitol Hoa Kỳ vào ngày 5 tháng 1 năm 2024 tại Washington, DC. Đảng Dân chủ tổ chức họp báo kỷ niệm 3 năm cuộc nổi dậy ngày 6/1 tại Điện Capitol Hoa Kỳ. (Ảnh của Alex Wong/Getty Images).

Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân.

Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân. Người dân có học thức, có lý tưởng, có sáng tạo, chăm chỉ làm việc và phục vụ xã hội và quốc gia thì sẽ làm cho đất nước văn minh, tiến bộ và thịnh vượng, còn ngược lại thì đất nước suy tàn, lạc hậu… Đọc tiếp TẠI ĐÂY

(Một số hình ảnh minh họa từ bài viết hay sưu tầm trên NET. NnQ).

    ❖ Nền Dân Chủ Mỹ Đứng Trước Bờ Vực Sụp Đổ? (HKQ). Tự do và dân chủ luôn luôn là khát vọng muôn thuở của con người. Nhưng lịch sử nhân loại cũng đã, đang và có lẽ sẽ còn chứng kiến những nhà lãnh đạo đầy tham vọng quyền lực, những chế độ độc tài toàn trị, những chủ nghĩa Dân Túy, Dân tộc Cực hữu, v.v… luôn luôn tìm mọi cách để duy trì quyền lực bằng nhiều thủ đoạn mà trong đó bao gồm việc tướt bỏ các quyền cơ bản của người dân… Đọc tiếp @ Việt Báo

    ❖ Hai Mươi Năm Sau Ngày 11 Tháng 9; Ký Ức, Đổi Thay Và Thơ (HKQ). Ngày 11 tháng 9 năm nay 2021 đánh dấu 20 năm sau ngày nước Mỹ bị tấn công khủng bố kinh hoàng nhất trong lịch sử gần hai trăm rưởi năm lập quốc khi tổ chức khủng bố quốc tế al-Qaeda dùng máy bay dân sự chở đầy xăng và hành khách làm vũ khí lao vào các mục tiêu tấn công, gồm World Trade Center tại New York, Ngũ Giác Đài tại Thủ Đô Washington và một nơi nào đó nhưng đã bị những hành khách Mỹ yêu nước phản kháng một cách bi hùng trên chuyến bay United Flight 93 bị khủng bố cướp đã cất cánh từ Phi Trường Newark của New Jersey trên đường đến San Francisco đã lao xuống một nơi hoang dã tại Shanksville, Pennsylvania làm gần 3,000 người thiệt mạng… Đọc tiếp @ Việt Báo

Mar24-w5

Các bài viết sưu tầm: Mar 29, 2024

easter-eggs

Lễ Phục Sinh 24

“Thân chúc bạn đọc và gia đình một mùa Phục sinh thật ấm áp, an lành và hạnh phúc, NnQ.” Ảnh © freepik.com.

Đầu thập niên 1970, một tạp chí ở Nam Việt Nam, hình như là Thời Nay, có một bài về trứng Phục Sinh kèm theo ảnh của những quả trứng có họa tiết, hoa văn linh động, màu sắc rực rỡ. Những quả trứng này là pysanka (số ít) hay pysanky (số nhiều) có nguồn gốc từ Ukraine. Thật ra có rất nhiều quốc gia Đông Âu, như Ba Lan, Cộng hòa Czech, và Belarus cũng có nghệ thuật vẽ trứng, nhưng Ukraine được xem là nguồn gốc nghệ thuật pysanky. Ukraine trong hơn trăm năm bị sáp nhập vào Nga, không được sử dụng ngôn ngữ Ukraine, bị cấm đàn bandura, bị tàn sát diệt chủng, ngay cả pysanky cũng bị ngăn cấm đến suýt nữa nghệ thuật này cũng biến mất… Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Mar24-9

Lời tình buồn

và 10 năm ngày mất của Chu Trầm Nguyên Minh

© Trần Hoàng Vy

Nguồn: © Việt Báo (22/02/2024)

nhac-LTB-img

Ảnh minh họa. © vietbao.

Lời tình buồn (*)

Anh đi rồi còn ai vuốt tóc
Lời tình thơm sách vở học trò
Đêm xuống rồi em buồn không hở
Trời xa mù tầm tay với âu lo

Anh đi rồi còn ai đưa đón
Áo em bay khuất mất thiên đường
Tuổi hai mươi vòng tay chờ đợi
Ngôn ngữ nào anh nói hết yêu thương

Anh đi rồi còn ai chiêm ngưỡng
Cổ em cao tay mười ngón thiên thần
Tóc em xanh trùng dương sóng lượn
Anh chợt buồn đứng ngóng bâng khuâng

Anh đi rồi còn ai tình tự
Đêm đầy trời ru tiếng nhớ bơ vơ
Phúc yêu em dấu lần quá khứ
Nụ hôn đầu rụng xuống hư vô…
… Đọc tiếp TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

(*) Lời tình buồn… (Nhạc Vũ Thành An – Tuấn Ngọc)

Mar24.10

Câu chuyện trong Kinh thánh về ‘Amalek’ là gì?

Lược dịch từ: ‘What is the biblical story of ‘Amalek’? And why is it being used in South Africa’s ICJ case against Israel?’…

© Siobhan Marin và Andrew West

Nguồn: © ABC (31/01/2024)

illustration-img

Battle with the Amalekites, by Julius Schnorr von Carolsfeld (1860), representing Exodus 17:8–16. © Wikimedia.

Tài liệu tham khảo của Benjamin Netanyahu về câu chuyện Kinh thánh về Amalek đã được đưa vào vụ kiện ICJ của Nam Phi chống lại Israel.

Amalek. Đó là một câu chuyện về sự hủy diệt trong Kinh thánh đã được Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu viện dẫn và xuất hiện trong một bài hát hip hop khoan đã thu hút hàng triệu lượt phát trực tuyến.

Gần đây nhất, câu chuyện về Amalek – và lời kêu gọi của ông Netanyahu – đã xuất hiện trong vụ kiện của Nam Phi chống lại Israel tại Tòa án Công lý Quốc tế của Liên Hợp Quốc (ICJ).

Nam Phi cáo buộc Israel phạm tội diệt chủng chống lại người Palestine ở Gaza. Đó là một cáo buộc mà Israel kịch liệt bác bỏ… Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Mar24-w4

Các bài viết sưu tầm: 22/03/2024

nxp-and-obama

Ma Dzê in Việt Nam

Prime Minister Nguyen Xuan Phuc meets with US President Obama. Ảnh: © Thong Nhat/VNA.

Thủ Tướng NX Phúc tiếp TT Obama ở Hà Nội.

Được các cố vấn cảnh báo trước về cái tên của thủ tướng Việt Nam, sau khi bắt tay, Obama lịch sự hỏi Phúc:

– What should I call you?

Phúc cười hề hề, thân mật vỗ vai Obama:

– We friends, I f… U Obama (I Phuc, You Obama).

Obama tái mặt…

Theo Người Phương Nam Blog (24/06/2016)

Mar24-7

Cô Khách Sở Welfare

us-welfare-logo

© Nguyễn Đặng Bắc Ninh.

Nguồn: © Việt Báo online (03/11/2013)

The Social Security Administration, created in 1935, was the first major federal welfare agency and continues to be the most prominent. © WIKI.

Hà xếp đặt lại giấy tờ trên bàn. Vừa trở lại đi làm sau mấy ngày nghỉ với con cháu về thăm, nấu ăn dọn dẹp, chị thấy mệt oải cả người. Tới tháng này mà thời tiết vẫn còn lạnh. Sáng nay có ửng lên chút nắng, nhưng ra khỏi nhà chị vẫn phải co ro trong chiếc áo dạ. Nhớ đến mấy câu thơ của Trần Mộng Tú “Nắng ở đây hiếm hoi như hạnh phúc. Anh có về gọi nắmg đến cho em”. Chị cười một mình. Tội quá. Vùng Tây Bắc này quả có nhiều mưa ít nắng nhưng đâu có hiếm hoi đến vậy. Nhà thơ thật đa cảm khác người.

Ngoài phòng đợi chỉ còn ít người, vì đã quá giờ phỏng vấn. Chắc toàn là khách đến hỏi những việc linh tinh như xin giấy giới thiệu đi Bác Sĩ chứng nhận mất hiệu năng làm việc, mất thẻ trợ cấp… Đọc tiếp TẠI ĐÂY

Mar24.8

Chương trình Người Cày Có Ruộng.

© GS Cao Văn Thân.

Nguồn: © Tạp chí Việt Mỹ (11/05/2020)

tem-tho-nguoi-cay-co-ruong-VNCHNgày 26/03/1970 Kỷ niệm ngày ban hành “Luật người cày có ruộng” © usvietnam uoregon.edu

Những chính sách nông nghiệp dưới thời Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã biến chuyển vùng nông thôn và góp phần đáng kể cho sự phát triển kinh tế miền Nam Việt Nam trong những năm cuối của chiến tranh. Các chính sách này bao gồm cải cách điền địa, phát triển nông nghiệp, rỡ bỏ kiểm soát giá cả, và ổn định thị trường. Kết quả là miền Nam đã xoá bỏ tình trạng tá điền, giảm bất bình đẳng ở nông thôn bằng cách tạo ra một tầng lớp chủ đất nhỏ đông đảo, nhanh chóng mở rộng sản xuất theo hướng tự túc về thực phẩm, ổn định thị trường cung cấp và tiêu thụ thực phẩm.

Đây là một cuộc cách mạng nông thôn thành công diễn ra giữa một cuộc chiến tranh tàn bạo, một cuộc cách mạng chưa được sử gia công nhận một cách đầy đủ. Thay vì đấu tranh giai cấp bằng bạo lực, cuộc cách mạng của chúng tôi được thực hiện dựa trên sự kết hợp giữa các quyền lợi về kinh tế và kỹ thuật canh tác mới để thu hút sự tham gia và đem lại lợi ích cho đa số nông dân miền Nam…

Đọc tiếp @ TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

tem-thu-truoc-1975

Hình ảnh liên quan đến chính sách “Người Cày Có Ruộng” Việt Nam Công Hòa (© vietstamp.net).

Tem thư ‘Người Cày Có Ruộng’

Ý Kiến về “Người Cày Có Ruộng” (Nguyễn Tiến Hưng)

Cải cách điền địa ở VNCH ra sao? (Nguyễn Quang Duy).

Cuộc cách mạng xanh P2: 1968 – 1975 (GS. Cao Văn Thân).

Mar24-w3

Các bài viết sưu tầm: Mar 15, 2024

Chủ tịch huyện.

Một vị chủ tịch huyện bị cách chức, vì quá uất hận mà ngã bệnh, chỉ có thể nằm bẹp trên giường.

Bác sĩ khuyên, “Thử đọc thông báo khôi phục chức vụ cho ông ấy xem, biết đâu lại có tiến triển.”

Người vợ nghe thế thì nghĩ bụng: “Đã đọc thì đọc hẳn thông báo thăng chức lên chủ tịch tỉnh cho ông ấy sướng một thể.”

Người chồng nghe xong thì cười ha hả bật dậy, khoẻ mạnh như xưa.

Bác sĩ thở dài: “Sao lại không nghe lời tôi dặn, tự ý tăng liều thế này chưa chắc đã là hay.”

Quả nhiên, sau khi biết được sự thật người chồng đã phát điên.

Nguồn: Internet

Mar24-5

Thích Nhất Hạnh

Chánh Niệm hay Chánh Trị?

© Võ Văn Quản

Nguồn: © QGHC Úc châu (25/01/2022)

Bên cạnh thuyết pháp chánh niệm, vai trò chánh trị của ông nổi bật (và gây tranh cãi) không kém.

illustration-img

Ảnh trái: Thích Nhất Hạnh dẫn đầu một buổi đi bộ thiền tại Làng Mai ở Pháp vào năm 2014. Nguồn: PVCEB. Ảnh phải: Thích Nhất Hạnh tham gia cuộc diễu hành ở Mỹ vào năm 1982 nhằm kêu gọi giải giáp vũ khí hạt nhân. Nguồn: Plum Village. Ảnh giữa: Path of Happiness. (QGHC).

Trong các nhân vật lãnh tụ tôn giáo từ thời kỳ Việt Nam Cộng hòa, Thích Nhất Hạnh có vẻ là người nổi tiếng nhất, song cũng gây tranh cãi nhất.

Một mặt, tại phương Tây, thiền phái của Thích Nhất Hạnh cũng như sách thiền, sách Phật học do ông viết có tầm ảnh hưởng không hề nhỏ. Ông được xưng tụng là người cha của chánh niệm (mindfulness). Người Tây phương có vẻ rất thích thú với định hướng Phật giáo của Thích Nhất Hạnh.

Trong một bài giảng đạo nổi tiếng, ông từng cho rằng ai cũng có thể trở thành Bồ tát (bodhisattvas) nếu họ học cách tìm thấy niềm vui và thanh thản ngay ở những hành động nhỏ nhặt nhất như lột cam hay uống trà. Với hơn 70 quyển sách được xuất bản, vai trò của Thích Nhất Hạnh trong đời sống tâm linh phương Tây là không thể phủ nhận… Đọc tiếp TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

Phản biện bài “Thích Nhất Hạnh: Chánh niệm hay Chánh trị” (Joaquin Nguyễn Hòa ).

Lên án thiền sư Thích Nhất Hạnh: Sân si hay chính đáng? (Thanh Ngọc)

Hoa sen trong biển lửa. (Thiền sư Thích Nhất Hạnh)

Mar24.6

Nỗi buồn tháng Chạp

© Huy Phương

Nguồn: © Hồn Việt UK. (16/02/2024)

illustration-img

Ảnh minh họa. © honviet

Những ngày cuối năm mọi người giàu nghèo gì cũng tưng bừng đón năm mới, quên đi chuyện buồn của một năm qua, vậy thì nói chuyện buồn cuối năm hay nỗi buồn tháng Chạp là chuyện… ngược đời. Câu chuyện này, thiên hạ cho là thường tình, nhưng đối với tôi thì đây là chuyện không vui.

Số là trong tháng Chạp này, gia đình tôi nhận được hai lá thư của hai ngôi chùa lớn nhất nhì trong vùng Bolsa này. Lá thư thứ nhất là lá thư chúc mừng năm mới của Viện Chủ Chùa, kèm theo một lá thư màu hồng hay màu vàng để gia đình người nhận chú ý, ghi danh cầu an (cho người sống) hay cầu siêu (cho người chết.) Tờ thư này có phần chú thích: Quý Vị điền tên vào sớ và gửi về chùa sớm để sắp xếp. Quý Vị thành tâm tuỳ hỉ cúng dường, xin ghi chi phiếu: Chùa XYZ và gửi về địa chỉ ở dưới… Đọc tiếp TẠI ĐÂY

Các bài viết cùng tác giả hay cùng chủ đề (NnQ sưu tầm).

Tháng tư chống Cộng, tháng mười chống nhau! (Huy Phương)

Tháng Ba gãy súng. Tháng Tư tan hàng! (HP).

Nhẫn và… Nhục (Tạp ghi Huy Phương)

Tuổi già, hạt lệ! (Huy Phương)