Dec 18-20

NNQ sưu tầm và post on Dec 18, 2020:

Tiếng Việt Kỳ diệu

Chuyện Dài Cô Vit

Một Điều Ước & Giáng Sinh

Tiếng Việt kỳ diệu

Hành Trình Từ Chử Nho, Nôm Đến Chử Quốc Ngữ

© Nguyễn Hải Hoành

Đã hơn trăm năm nay nước ta chính thức sử dụng chữ Quốc ngữ, thứ chữ viết được các nhà trí thức tiên tiến đầu thế kỷ20 ca ngợi là Hồn trong nước; Công cụ kỳ diệu giải phóng trí tuệ người Việt và tin rằng Nước Nam ta sau này hay dở cũng ở chữ Quốc ngữ.

Dư luận nước ta trước đây quy công trạng làm ra thứ chữ kỳ diệu ấy cho giáo sĩ người Pháp Alexandre de Rhodes. Gần đây lại có dư luận yêu cầu ghi công các giáo sĩ không phải người Pháp như Francisco de Pina, António Barbosa, Gaspar do Amaral, António de Fontes… và đóng góp của giáo dân miền Nam nước ta từng giúp các giáo sĩ đó học tiếng Việt, và đóng vai trò “giám định” trong quá trình thí điểm sử dụng thứ chữ mới ấy.

Đáng tiếc là cho tới nay công luận ở ta vẫn chưa nhất trí chọn được các nhân vật tiêu biểu làm ra chữ Quốc ngữ, và cơ quan chính quyền liên quan cũng chưa dứt điểm giải quyết vấn đề này. Để tình trạng đó kéo dài sẽ không có lợi cho hình ảnh một dân tộc văn minh. Đã đến lúc cần bàn thảo rộng rãi và sớm có hành động tri ân những người xứng đáng ghi công. Bài này nhằm góp một ý kiến bàn thảo. Vì người viết ít hiểu biết về ngôn ngữ học nên ý kiến nêu ra khó tránh khỏi có sai sót, mong được bạn đọc chỉ bảo… Đọc tiếp @ Nghiên cứu quốc tế (09/07/20)

⟩⟩ Back To Top

Chuyện dài Cô Vít

Lá Thư Từ Canada

© Nhà văn Trà lũ

Trời đã vào xuân, cỏ cây đang rủ nhau thức dậy sau  giấc ngủ dài mùa đông, bầy chim bắt đầu gọi nhau đi tìm mồi và hẹn hò yêu đương. Bụi hoa xuyên tuyết Anemone trước cửa nhà tôi đã ra hoa từ tuần trước. Vạn vật đang hớn hở chào đón nàng xuân. Thế nhưng năm nay người Canada không thấy ai hớn hở cả vì đang bị nàng Cô Vít đe dọa tấn công. Ai cũng phải ẩn trong nhà. Mọi khi lúc nắng vàng vừa hé dạng ở chân trời, đường phố đã đầy người. Nào giới công tư chức hồ hởi đi làm, nào giới già cao niên vui vẻ rủ nhau đi bộ, nào giới trẻ tung tăng tới trường. Nay bầu không khí này không thấy nữa. Mở báo mở đài toàn tin Cô Vít bành trướng.

Từ Vũ Hán cô đã sang Ý, sang Tây Ban Nha, sang Đức. Khi Cô sang tới Đức chắc Cô hung hăng lắm đã khiến bộ trưởng Tài Chánh Đức là ông T. Schaefer lo sợ tuyệt vọng nên ông đã  tự tử. Rồi Cô sang tới Mỹ châu. Cả nước Mỹ đang rung động. Cả nước Canada cũng nhốn nháo. Hai thành phố lớn của Canada là Montreal và Toronto đã phải đóng cửa. Tới Canada một cái là Cô đánh phủ đầu, vợ ông thủ tướng J.Trudeau lãnh qùa của Cô dầu tiên, quốc hội ngưng hoạt động 5 tuần, các trường học đóng cửa tới tháng 5, Air Canada cho 16.500 nhân viên nghỉ việc…

Làng An Lạc của tôi phải ngưng các chương trình gặp nhau ăn nhậu và tán láo, nhưng chỉ ngưng được 1 tháng, rồi vì nhớ nhau quá nên chúng tôi đã bí mật tiếp tục truyền thống tốt đẹp là họp làng, đã gặp lại nhau từ tuần qua. Đây là dịp để mọi người xả hơi xả lòng. Chao ơi vui làm sao. Ông ODP kể ngay chuyện Tàu Cộng gian dối. Chúng bảo số người dân Tàu chết trước sau chỉ vào khoảng mấy ngàn, trong khi con số người phải hoả thiêu lên tới mấy chục ngàn. Con số hỏa thiêu này mới là chính xác. Hiện TC còn đang cho làm thêm nhiều lò mới nữa, không chết nhiều tại sao phải làm thêm? Ông ODP nói tiếp: Bọn CS cả Tàu cả Việt đều cả vậy, bản chất của chúng là gian dối, không thể tin những điều chúng nói, trừ tin về thời tiết. Bạn muốn tìm sự thực ư? Cứ nghĩ trái lại những điều chúng nói là biết sự thực. Bạn cần chứng minh ư? Kìa, TC bảo nạn nhân bệnh dịch hiện nay ở Tàu chỉ có mấy ngàn, thế nhưng con số hỏa thiêu bệnh nhân tử vong lên tới bao nhiêu ngàn. Kìa VC bảo không hề có tù nhân luơng tâm mà sao danh sách báo chí quốc tế đưa ra thì biết bao nhiêu… Đọc tiếp @ nlsbaoloc.net

Silence_Night-Sparano/O Holy Night: YouTube

Các bài viết về Giáng Sinh:

An – Song Thao

Ngấn lệ chiều áp lễ Giáng Sinh – Đoàn Xuân Thu

Một Điều Ước & Mùa Giáng Sinh

© Lê Hằng Nguyễn

Source: © https://vvnm.vietbao.com | Dec 26, 2018

✵ ✵ ✵ ✵ ✵ ✵

Christmas Day, wiki image

Khi còn bé, ai trong chúng ta cũng đã được nghe bà hay mẹ kể, hoặc chính chúng ta đọc những truyện cổ tích thần thoại như chuyện Tấm Cám, Ăn Một Quả Trả Cục Vàng, Cây Tre Trăm Đốt, Ba Chiếc Rìu, Sự Tích Bánh Chưng Bánh Dầy… những câu chuyện này đã chắp cánh cho chúng ta bay vào thế giới thần tiên, đưa tâm hồn thơ ngây của chúng ta bồng bềnh vào trong nhiều khoảnh khắc mộng mị huyền diệu của thời niên thiếu.

Những truyện cổ tích này là những điều truyền miệng trong dân gian thường mang yếu tố hoang đường và tuởng tượng, mục đích nói lên những ước mơ của con người và giáo dục con trẻ cho chúng thấy cái thiện luôn thắng cái ác, làm việc lành thì sẽ được kết quả tốt.

Trong truyện thường có một ông già hay một bà lão hiền lành gọi là Ông Bụt hoặc Bà Tiên. Ông Bụt córâu tóc bạc phơ, tướngtá đầy đặn, phương phi, tay cầm một cây gậy trúc và Bà Tiên, một phụ nữ da và tóc trắng như tuyết, dáng người mảnh mai, cặp mắt sáng ngời, đôi khi trên vai có cánh và trên tay vung vẩy một cây đũa thần.

Những người ăn ở hiền lành, khi gặp nạn ngồi khóc hoặc cầu khẩn thì Ông Bụt, Bà Tiên hiện ra, họ luôn mở đầu bằng câu hỏi, “Tại sao con khóc?” rồi ra tay cứu người. Các vị này ban cho một vài điều ước và khuyên răn con người nên ăn ở đạo đức, hiếu thảo và giúp đỡ người khác để được may mắn, hạnh phúc; hoặc dẫn đường chỉ lối để người hoạn nạn thoát ra khỏi bế tắc, đàn áp, hà hiếp, đầy ải cho nên người ta thường khẩn cầu đến các vị cứu tinh này khi họ gặp bước đường cùng. Đó là những vị cứu tinh vô hình của trẻ em Việt Nam.

Tại Hoa Kỳ, tuy trẻ em cũng có những câu chuyện cổ tích huyền thoại tương tự như trẻ Việt, thí dụ “Cinderella” cốt truyện giống như Tấm Cám. Tuy nhiên, ngày nay trẻ em Mỹ đã có các Bà Tiên, Ông Bụt là những người bằng xương bằng thịt. Những người có lòng bác ái, nhân từ, muốn đóng góp giúp trẻ em bị bệnh nguy kịch được khỏe mạnh hơn, nhiều năng lực hơn, để chúng có sức chiến đấu và có cơ hội chiến thắng những căn bệnh hiểm nghèo.Hội của những Ông Bụt, Bà Tiên này tên là Make-A-Wish Foundation, đã đáp ứng được những điều ước cho hàng vạn trẻ em bệnh tật, mạng sống bị đe dọa.

Từ hôm đầu tháng 12, đây là năm thứ 11, trong dịp Lễ Giáng Sinh, cửa hàng bách hóa Macy’s, một cái tên rất quen thuộc với chúng ta, phát động chiến dịch cứu trợ, họ mời bạn viết một lá thư gửi cho Santa, ông già Noel, chia sẻ điều ước chân thành của bạn và bỏ vào thùng thư màu đỏ ở tiệm hay gửi trực tuyến (on line) và Macy’s sẽ đóng góp $1 tới hội Make-A-Wish cho mỗi lá thư nhận được đến tối đa là 1 triệu đồng.

Vậy Make-A-Wish là gì?

Hàng chục ngàn nhà tài trợ, người tự nguyện và ủng hộ viên đã đề xướng việc làm toại nguỵện điều ước của những đứa trẻ bị bệnh hiểm nghèo. Họ tin rằng cái kinh nghiệm ban tặng này có thể là chuyện đổi đời. Sự tin tưởng đơn giản nhưng mãnh liệt này đã hướng dẫn và gây cảm hứng cho họ tiếp tục ban tặng những điều ước làm thay đổi cuộc đời của các em bé thiếu may mắn.

1. Khởi đầu từ nụ cười mãn nguyện của Chris.

Chris mỉm cười trong bộ đồng phục Cảnh Sát. Copyright © vietbaoonline-image
Chris mỉm cười trong bộ đồng phục Cảnh Sát. Copyright © vietbaoonline-image

Nhân viên Hải Quan Tommy Austin tâm sự với Ron Cox, Nhân Viên An Toàn Công Cộng của Arizona rằng người bạn của vợ ông là Linda có một cậu con trai nhỏ tên là Chris Greicius, 7 tuổi, có thể sắp chết vì bệnh ung thư máu.

Cậu bé Chris luôn khao khát được trở thành một nhân viên cảnh sát để “đi bắt những tội phạm” với ông Austin. Ông Austin yêu cầu ông Cox giúp đỡ. Trong lúc bà Linda cho biết là mạng sống của Chris đang như chỉ mành treo chuông thì họ không ngờ đã được đông đảo người tiếp tay phù trợ lời yêu cầu của ông Austin. Cảnh Sát Viên Jim Eaves sẽ đem xe tuần tra tới và Cảnh Sát Viên Frank Shankwitz lái xe mô tô đi gặp máy bay trực thăng của Nha An Toàn Công Cộng.

Ngày 29 tháng 4, trực thăng đón Chris tại Scottsdale Memorial Hospital ở Arizona đến trụ sở trung ương của Nha An Toàn Công Cộng, ở đó Chris và cha mẹ cậu bé được hướng dẫn một vòng thăm trụ sở. Tại đó Trung Tá Dick Schaefer tặng cậu môt cái mũ “Smokey Bear” và một trong những huy hiệu của ông và Chris đã trở thành Nhân Viên Danh Dự Đầu Tiên và Duy Nhất của Nha An Toàn Công Cộng.

Thêm nữa, hai ông Cox và Eaves đã đến John’s Uniforms đặt may đặc biệt một bộ đồng phục vừa với Chris, nhân viên của nhà may phải làm việc thâu đêm để có bộ quần áo cho cậu bé ngay ngày hôm sau. Một nhóm sĩ quan đã đem bộ đồng phục đến tận nhà cho Chris, ông Shankwitz còn cho dựng những cái hình nón mầu cam (cones) dưới đất để Chris điều khiển chiếc xe mô tô chạy bằng pin cho Chris hội đủ điều kiện để được những cái “motorcycle officer’s wings”.

Nhưng ngày hôm sau họ đến nhà để giao những cái “cánh” đó thì bệnh đã trở nặng khiến Chris phải trở lại nhà thương. Rất may là mọi thứ đã kịp thời đến với Chris trước khi em từ giã cõi đời. Ngày 3 tháng 5, Chris đã ra đi với những món quà chung quanh em, tay còn nắm chặt những cái cánh và em đã dành nụ cười sau cùng cho những người đã cho em thật nhiều trong những giây phút cuối đời ngắn ngủi.

Em ra đi trong nụ cười mãn nguyện vì đã đạt được điều ước của mình, em đã bình yên đi vào giấc ngủ ở một nơi không còn đau đớn, không còn bệnh tật, không còn những mũi kim chích vào da thịt bé bỏng non nớt của em nữa.

Hai sĩ quan Frank Shankwitz và Scott Stahl đã bay về Illinois dự đám tang của Chris, một đám tang với nghi lễ trang trọng dành cho một sĩ quan vừa nằm xuống. Xúc động về cái chết của Chris, trên máy bay trở về nhà, hai ông đã bàn tính chuyện mở đầu cho một cái gì tuyệt vời cho trẻ em. Rồi hè đến, một cuộc họp của nhóm sĩ quan Nha An Toàn Công Cộng cùng với gia đình và bạn bè đã đánh dấu sự khởi đầu của Make-A-Wish.

2. Shelton tươi cười trong đồng phục cứu hỏa.

viet-ve-nuoc-my-02_shelton
Shelton tươi cười trong đồng phục cứu hỏa. Copyright © vietbaoonline-image

Mùa xuân năm sau, 1982, một phóng viên làm việc cho tờ báo của đài truyền hình NBC tường thuật về cơ quan thiện nguyện nhỏ bé này đã đáp ứng những điều ước cho các trẻ em đang chiến đấu cho sự sống mong manh của các em. Việc này đã làm rung động bao trái tim nhậy cảm khiến hàng triệu người xem đã nhiệt liệt hưởng ứng xin được đóng góp và Make-A-Wish Foundation được chính thức thành lập vào tháng 5 năm 1983.

Shelton, 15 tuổi, bị bệnh ung thư, em ở gần chi nhánh cứu hỏa và cảnh sát địa phương ở Alabama, quê nhà của em. Shelton ghé thăm trạm cứu hỏa hàng ngày ngay cả sau khi đi New York làm hóa trị.

Shelton biết ơn sâu xa những người có mặt đầu tiên (first responders) xuất hiện để giúp những người trong cơn nguy biến. Mặc dù tai nạn thảm khốc ngày 11 tháng 9 xẩy đến trước khi em chào đời, nhưng trái tim non nớt của em đã xúc cảm khi xem truyền hình nhìn thấy những viên cảnh sát, những người lính cứu hỏa và những nhân viên bảo vệ an ninh, xông vào cõi chết để tìm đường sống cho những người không quen biết, khiến em rất cảm phục sự đoàn kết, dũng cảm và hy sinhcủa mọi người trong ngày bi thương đó.

Như đã ước nguyện, Shelton được tuyên thệ là một Lính Chữa Lửa Danh Dự của Sở Cứu Hỏa New York, được may cho bộ động phục của sở cứu hỏa, được phát cho huy hiệu, áo thun và nhiều thứ nữa. Em còn được gặp ông ủy viên cứu hỏa của Thành Phố New York và đến trạm cứu hỏa để được huấn luyện trở thành người đáp ứng đầu tiên. Em cũng được viếng thăm Đài Kỷ Niệm ngày 11 tháng 9.

Bà Robby, mẹ của Shelton nói rằng, “Không có cảm giác nào tuyệt vời cho cha mẹ hơn là khi thấy đứa con bệnh hoạn của mình được sống cái giây phút kỳ diệu khi điều nó mơ ước đang thành sự thực trước mắt, khiến nó hoàn toàn quên đi chuyện đau đớn như nhà thương, thử máu hay làm hóa trị.

3. Paige ước muốn được có một con chó

viet-ve-nuoc-my-03_paige

Bé Paige mỉm cười với Ông Già Noel và chó Cooper. Copyright © vietbaoonline-image

Paige, 6 tuổi, bị bệnh rối loạn mạch máu. Mới học lớp mẫu giáo mà em đã có thể bị suy nội tạng bất cứ lúc nào nên em phải chịu chích thuốc và làm hóa trị. Đi đâu em cũng đem theo chú chó nhỏ nhồi bông, ngay cả những giây phút khó khăn và bệnh hoạn. Em ước mong có một con chó thật làm bầu bạn trong lúc đau đớn và trị bệnh.

Một ngày Giáng Sinh, Santa, ông già Noel, và mấy người tự nguyện của hội Make-A-Wish đã đến thăm Paige với người bạn mới Cooper.

Ông Santa đã nói với Paige, “Ông nhận được thư của con, và con nói điều ước của con là một con chó nhỏ, đây con xem, ông đã tìm ra một chú chó nhỏ cho con nè.”

Được Santa đích thân đến giao điều ước thật là giây phút quá thần tiên cho Paige, nhất là khi ông nói, “Thường thì ông không làm việc này, nhưng đây là một điều ước đặc biệt nên ông rất vui lòng đến giao tận tay cho con.”

Paige đã chụp hình với ông Santa và Cooper, con chó yêu quý.

Chó Cooper bé nhỏ giống như một liều thuốc hiệu nghiệm, giúp cho Paige mạnh mẽ hơn, can đảm hơn trong khi chữa trị bệnh nan y và em rất hạnh phúc có Cooper ở bên cạnh an ủi, vỗ về lúc đau đớn vì hóa trị hành hạ.

☆ ☆ ☆ ☆ ☆ ☆ ☆☆

Khi các em nhỏ phải chiến đấu với bệnh nan y thì thường xuyên phải đến nhà thương để chẩn bệnh, lấy máu, chụp hình X-Ray, MRI, hóa trị… thân xác các em nhỏ tội nghiệp này đều đớn đau, tàn tạ, mỏi mệt và nhất là sợ hãi, thì làm gì còn có tuổi thơ?

Bác sĩ, y tá và chuyên viên y tế đồng nói rằng cái kinh nghiệm về điều ước kỳ diệu này đồng hành với sự chữa trị bằng thuốc đã gíúp cho bệnh nhân về cảm xúc lẫn thể xác, đôi khi ngay cả sự sống còn.

Khi đứa trẻ được toại nguyện, chúng có lòng tin thay cho sự sợ hãi, có niềm vui thay cho buồn lo, những điều này là linh dược giúp cho các em cả mặt thể xác lẫn tinh thần để chống chọi với căn bệnh trầm kha và bảo toàn sinh mạng.

Riêng năm ngoái 2017, Make-A-Wish đã hoàn thành 15,300 ước nguyện. Nhưng cứ mỗi ước mơ vửa được thực hiện thì lại có một em khác bị lâm trọng bệnh và có một điều ước. Make-A-Wish tiếp tục cam kết đi theo con đường tốt đẹp đã vạch ra và sẽ đáp ứng cho tất cả các em đủ điều kiện và họ mong chờ cái ngày không còn một em nào bị bệnh đe dọa tính mạng nữa.

Quả thật đáng vinh danh những tâm hồn cao thượng, những trái tim bác ái của các thành viên hội, đã biến giấc mơ thành hiện thực. Có thể nói những tấm lòng nhân hậu vô bờ này đã đem sinh khí, hơi thở truyền cho những thân thể bé nhỏ mong manh hầu giúp duy trì mạng sống cho các em. Mong rằng hội Make-A-Wish ngày càng phát triển mạnh, tăng thêm nhiều hội viên tham gia làm Ông Bụt, Bà Tiên.

Các thiên thần bé nhỏ đáng yệu ơi! Giáng Sinh về, cầu xin những điều ước của các em được toại nguyện, đem lại sức mạnh và niềm vui giúp các em thắng bệnh tật và sống một cuộc sống bình thường như các em khỏe mạnh trên cõi đời này.

Kính chúc tất cả quý vị một mùa Giáng Sinh hạnh phúc và một năm mới an bình, dồi dào sức khỏe.

© Lê Hằng Nguyễn | Giáng Sinh 2018

Tài liệu tham khảo: Wish.org/


Make-A-Wish USA

Tens of thousands of volunteers, donors and supporters advance the Make-A-Wish® vision to grant the wish of every child diagnosed with a critical illness. In the U.S. and its territories, a wish is granted every 34 minutes. A wish can be that spark that helps these children believe that anything is possible and gives them the strength to fight harder against their illnesses. This one belief guides us and inspires us to grant wishes that change the lives of the kids we serve. 

For children diagnosed with critical illnesses, a wish come true can be a crucial turning point in their lives. A wish can be that spark that helps these children believe that anything is possible and gives them the strength to fight harder against their illnesses. This impact is why we are driven to make every one of these wishes come true.
Source: Make-A-Wish USA

Make-A-Wish Australia

On 26 November 1985, Make-A-Wish Australia was officially launched at the Queen Victoria Medical Centre in Melbourne, with a mission to grant wishes to sick children (Ngày 26 tháng 11 năm 1985, Make-A-Wish Australia chính thức ra mắt tại Trung tâm Y tế Nữ hoàng Victoria ở Melbourne, với sứ mệnh trao điều ước cho những trẻ em bị bệnh).

Source: Make-A-Wish Australia


Disney Helps Grant Wishes Across The World

disney-img
© makeawish.org.au

Since 1980, Disney has helped Make-A-Wish grant more than 140,000 wishes around the world– experiences that not only brighten lives, but also help wish children and their families replace fear with confidence, sadness with joy and anxiety with hope.

Source: Make-A-Wish Australia (Disney)

Leave a comment